truyện tranh đam mỹ mười năm yêu anh nhất

🐰 Tập 1 Ảnh Vệ Của Thụy Vương | Truyện Tranh Đam Mỹ Mới Nhất Có lẽ bạn đang coi phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây. Xem thêm các video thú vị tại Truyện tranh Xem các video về ác quỷ truyện tranh tại truyen.nega.vn VIDEO 🐰 […] Giới thiệu truyện đam mỹ Mười năm yêu anh nhất. Tác giả: Vô Nghi Ninh Tử. Edit: Mèo Xù, Hồng Hồng. Beta: Hồng Hồng. Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, trước ngược thụ sau ngược công, buông thả tra công x ôn hoà quạnh quẽ thụ, BE. Độ dài: 81 chương + 5 phiên ngoại. Mười năm yêu anh nhất là câu truyện ngược tâm buồn nhất. 10 năm yêu anh nhất | Extra 1. 10 năm yêu anh nhất | Chap Extra 2. 10 năm yêu anh nhất | Chap Extra 3. Tags: 10 năm yêu anh nhất 10 năm yêu anh nhất manhua 10 năm yêu anh nhất | Đậu hũ truyện tranh 10 years where I loved you the most comics 10 năm yêu anh nhất cung trường nguyệt 10 years where I loved you the most dịch việt 10 years where I loved Chương 38. Sau hôm đó cách thức sinh hoạt của Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc thay đổi rất nhiều. Thật ra Tưởng Văn Húc cũng biết bản thân mình quá đáng, do đó hắn ôm tâm tư áy náy bồi thường muốn thân mật chăm sóc Hạ Tri Thư hơn. Nhưng cậu lại lạnh nhạt chưa từng materi ips kelas 4 sd semester 1. Thuộc truyện Mười năm yêu anh nhất Chương 52Ngải Tử Khiêm không ngờ cậu em trai có thể động thủ với mình vì một người ngoài, hai người đàn ông bắt đầu bất chấp đánh nhau. Tim Ngải Tử Khiêm lạnh buốt, nhóc con mình che chở từ nhỏ đến lớn này giờ dám đánh trả rồi.“Chú là thằng khốn nạn buông thả! Chú có biết mấy ngày nay anh tổn thất bao nhiêu tiền không? Ba ngày! Mẹ nó ba ngày hai mươi triệu! Chú có thể xài nhiều tiền vậy không? Anh không bao che cho chú? Anh mà không bao che cho chú thì Tưởng Văn Húc đã theo anh tới rồi! Anh không nuông chiều chú? Anh mà không chiều chú thì hôm nay người đánh chú là bố!”Một trò khôi Tử Du thở hổn hển, nên không nghe lọt ngữ khí chịu thua ở nửa câu sau của anh mình. Từ tối hôm qua anh bắt đầu lo sợ, vốn đã hoảng hốt, kết quả anh mình còn đến xen Tử Khiêm nói rất quá đáng, giống như đào người trân ái nhất trong lòng Ngải Tử Du lên tuỳ ý sỉ nhục chửi bới. Cho dù Hạ Tri Thư không kham nổi, nhưng dù sao hiện giờ cậu cũng là người trong lòng Ngải Tử Du, cũng là ánh trăng sáng không cầu được. Lúc này đúng là Ngải Tử Khiêm đã đụng thùng thuốc lòng ai cũng có một chuyện mất mặt không tiện nói ra. Dù bên ngoài Ngải Tử Du không nói, nhưng vẫn lưu ý việc Hạ Tri Thư yêu say đắm một người đàn ông khác hơn mười năm, do đó càng thấy chói tai, giống như bị dẫm phải cái chân đau Tử Du đột nhiên thấy anh mình nhìn về phía sau với vẻ mặt sững sờ, trong lòng có dự cảm không Tri Thư lẳng lặng đứng sau tấm bình phong mười hai cánh khảm tơ vàng. Trong phòng lạnh lẽo, cậu khoác cái áo dày nặng, bên trong chỉ mặc áo ngủ. Sắc mặt Hạ Tri Thư trắng bệch, mắt khẽ rũ xuống khiến Ngải Tử Du không nhìn rõ tâm tình bên trong. Không ai biết cậu đã đứng đấy bao lâu rồi.“Cậu là?” Ngải Tử Khiêm cau mày sửa sang lại áo khoác ngổn ngang, hơi lúng Ngải Tử Du rối loạn, tiến lên vài bước, đi được một nửa vẫn dừng chân nhẹ nhàng gọi “…. Tri Thư?”Hạ Tri Thư hơi ngẩng đầu, ánh mắt trống rỗng “Ngải Tử Du, tôi vừa nhìn ra cửa sổ, trong vườn mọc một cụm lá cây lớn.” Lần đầu tiên cậu gọi thẳng tên Ngải Tử Du, nhưng lại khiến anh muốn Tử Khiêm hơi kinh ngạc, y không ngờ đây chính là Hạ Tri Thư. Y cho rằng người có thể giữ lấy Tưởng Văn Húc, có thể câu dẫn em trai mình thì phải tinh xảo đẹp đẽ nam nữ khó phân, là kiểu yêu tinh dâm đãng phóng túng trên giường. Không ngờ chỉ vậy thôi, giữa đôi mày chất chứa u buồn cô quạnh, là khí chất nhạt nhẽo đến mức có thể gọi là lãnh cảm, trắng bệch tiều tuỵ. Trí nhớ Ngải Tử Khiêm rất tốt, đột nhiên y nhớ Ngải Tử Du đã nói, tình nhân của Tưởng Văn Húc đang chữa bệnh với mình. Phải để em trai mình điều trị… Không phải là bệnh máu trắng ư?Ngải Tử Khiêm cảm thấy hoang đường, chuyện như vậy lần đầu tiên y gặp phải. Y là thương nhân, đưa thẻ đánh bạc ra có thể đổi được bao nhiêu chỗ tốt trong lòng y rất rõ. Do đó Ngải Tử Khiêm không hiểu, em trai mình đưa người đi có thể được cái gì, hao tốn nhiều tâm lực như vậy mà không có cách nào chạm đến, cũng không nhất định chữa Tử Khiêm cũng không hiểu được Tưởng Văn Húc, y vốn rất khâm phục thủ đoạn cứng rắn dứt khoát của người đàn ông kia, chơi đùa cũng thành thạo điêu luyện, kết quả trong nhà hắn đã sớm có người. Sau khi người trong nhà đi rồi mới sốt ruột, bắt ai cắn người ấy, cạnh tranh ác ý chỉ đơn giản là hại người hại mình. Tổn thất Tưởng Văn Húc chịu thậm chí còn nhiều hơn so với Ngải Tử Tử Du kệ anh mình đang nghĩ gì, hiện giờ trong mắt anh trừ người kia ra thì chẳng thấy ai. Ngải Tử Du bước từng bước đến cạnh Hạ Tri Thư, hạ giọng “Chúng ta đi xem Nhị Cẩu đã rời giường chưa, chưa dậy thì lay nó tỉnh rồi cùng đi leo núi nhé.”Hạ Tri Thư nghiêng đầu theo phản xạ, giấu đi những giọt nước mắt không kìm được. Cậu sợ tình yêu như vậy – không chịu được mê hoặc mà vạn kiếp bất phục, hại người hại đó phải nhẫn nhịn, đông cứng trái tim thành đá, làm khuôn mặt mình thành lạnh lùng thấu xương, sau đó quay người rời đi, không thể do dự cũng không thể quay Tử Khiêm cau mày gọi to “Ngải Tử Du. Theo anh về Bắc Kinh.” Dù thế nào đi nữa y cũng không thể nhìn em trai mình bị thương, vì một tương lai tăm tối mà thương Tử Du không nghe, anh chạy đến bên cạnh Hạ Tri Thư ôm chặt lấy cậu “Em đừng bỏ anh.”“…Anh sẽ gặp được người tốt hơn mà.” Hạ Tri Thư vỗ vỗ vai Ngải Tử Du, cười “Về đi.”Ngữ khí Ngải Tử Khiêm mềm xuống “Tiểu Ngư, em mang cậu ta về luôn đi, chí ít ở dưới tay mình thì anh cũng tiện giúp em chiếu cố. Hơn nữa em cũng biết nhiều chuyên gia ở Bắc Kinh hơn.”Ngải Tử Du không buông tay, âm thanh mỏng manh truyền ra từ phần cổ Hạ Tri Thư “Em đã đáp ứng sẽ ở lại phương Nam với em ấy rồi, em ấy không thích đến bệnh viện, không thích gió tuyết phương Bắc.”Cơn gió dịu dàng đến từ phía Nam. sẽ không chịu nổi lạnh giá của đất 53Đã mấy ngày Tưởng Văn Húc chưa được ngủ yên một giấc, trong lòng hắn vẫn luôn nhớ một người, không kìm được nhung nhớ, không nén được đau lòng. Tưởng Văn Húc rất thống khổ, từ ngày ra khỏi bệnh viện tới giờ hắn không chịu chấp nhận sự thật này. Hắn sợ Hạ Tri Thư xảy ra chuyện, càng mong những nỗi đau kia rơi xuống người hắn không tìm được Hạ Tri Thư, lúc tra được Ngải Tử Khiêm vốn cho rằng người hợp tác với mình sẽ hiểu chuyện. Không ngờ người kia lại giả ngốc nói đông dẫn tây, thái độ này rõ ràng là bao che cho em trai mình. Tưởng Văn Húc rất tức giận, mấy ngày nay liều mạng cứng đối cứng với người nay Tưởng Văn Húc nằm nhoài trên bàn làm việc ngủ thiếp đi, hắn quá mệt mỏi, cả người đều mệt mỏi. Tư thế ngủ rất không thoải mái, hắn ngủ không say, dường như thân thể vẫn liên hệ với bên ngoài, đầu óc lại hỗn loạn mơ mộng ấy rất chân thật. Trong lúc hoảng hốt hắn thấy mình đang học cấp ba, đang học hoá. Thầy giáo đang giảng bài, hắn mệt mỏi lắm, khi nằm nhoài trên bàn ngủ điều cuối cùng hiện lên trong mắt hắn là cậu thiếu niên ngồi bên cạnh. Cậu quy củ mặc đồng phục học sinh, tóc vừa đen vừa mềm, nghiêm túc nghe giảng, ánh mắt tinh khiết thuần lương.“Tri Thư…” Tưởng Văn Húc nghe thấy có người đang khóc, lúc tỉnh lại chạm phải chất lỏng lạnh lẽo trên mặt mình. Hắn nằm nhoài trên bàn không nhúc nhích, lông mi rũ xuống, âm thanh khàn khàn vương chút nghẹn ngào, hắn nói “Hạ Tri Thư, em về đi, em muốn thế nào cũng được…” Thích chó thích mèo cũng được, muốn nuôi thì cứ nuôi, anh có công tác bận đến thế nào tối cũng sẽ về ôm hôn em, hạ mình làm thiếp trêu cho em vui. Để đừng hòng có ai cướp đi toàn bộ trái tim khuya Tưởng Văn Húc lái xe về nhà, bởi vì trong nhà có hơi thở của Hạ Tri Thư, không nói được là mùi mực thơm của sách hay mùi thơm của đàn hương. Hương vị đó không có cảm giác xâm lược, giống như người kia, tiếp xúc lâu thì thấy nhạt nhẽo, nhưng lúc đột nhiên không còn nữa, bản thân mình lại như lên cơn nghiện ma tuý không thể thoả tình Tưởng Văn Húc hôm nay rất không tốt, số tiền hắn dùng có một phần là vốn lưu động của công ty. Hội đồng quản trị của công ty đã không hài lòng, nhưng may mà hắn chuyên quyền lâu nên cũng không gây ra sóng to gió cửa thang máy mở ra hắn thấy trước cửa nhà mình có một bóng người đang ôm đầu gối cuộn mình trong bóng tối. Tưởng Văn Húc giật mình, đột nhiên hắn nhớ hai tháng trước mình nhốt Hạ Tri Thư ngoài cửa. Có lẽ người ấy cũng thân thể gầy gò như thế này, nhất định sẽ khổ sở thất vọng, không dám tranh, cũng không có dũng khí làm Văn Húc hơi hoang mang, tim hắn như bị vạn con sâu nhỏ gặm cắn thủng trăm nghìn lỗ, tất cả đều là hổ thẹn và hối hận. Giờ hắn căng thẳng đến không dám cất bước, căn bản vì không kìm chế được suy nghĩ, là Tri Thư của hắn về rồi đấy ư?“Anh Tưởng…” Giọng mềm nhẹ vô cùng, có hơi nghẹn ngào tràn đầy lấy lòng và cầu Tưởng Văn Húc tối sầm, như bị một côn đánh vào đầu. Hắn đứng đó không nhúc nhích, rốt cuộc cũng hoãn lại một thân huyết dịch lạnh lẽo “Cậu tới làm gì?”“Em muốn gặp anh…” Giọng Thẩm Tuý không lớn, yếu ớt độc thoại.“Con mẹ nó cậu còn có mặt mũi để đến ư?!” Tưởng Văn Húc quát ầm lên, mắt vằn đỏ bước về phía Thẩm Tuý “Cậu có biết tôi đã bao lần nghĩ đến việc giết cậu không?”Tưởng Văn Húc lạnh lùng “Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến những lời cậu đã nói với Hạ Tri Thư, tôi đều hận không thể tự tay bóp chết cậu.” Lúc nói lời này tâm tình hắn không chập chờn gì nữa, vô cùng bình tĩnh, nhưng người nghe sẽ không hoài nghi về tính chân thực của lời hắn Văn Húc đột nhiên nở nụ cười, vô cùng trào phúng, hắn châm chọc người, nhưng cũng là chính mình “Nhưng mà, con mẹ nó tôi không có tư cách!”Đến tư cách trừng phạt kẻ làm tổn thương tâm can bảo bối của mình cũng không có, bởi vì từ trước giờ kẻ cầm đầu không phải là ai khác, mà là chính Tuý đứng lên muốn ôm eo Tưởng Văn Húc, lại bị một cước đạp ra. Phần lưng cậu ta va mạnh vào cửa, nhưng nỗi đau này dường như không sánh được với vết thương trong lòng “Anh Tưởng, anh đừng bỏ em, em biết sai rồi mà….” Thẩm Tuý đẹp trai, gương mặt nhỏ trắng bệch nghẹn ngào mềm yếu làm người ta đau lòng “Chúng ta cứ giống như trước đây là được… Anh dằn vặt em sao cũng được, em cũng sẽ không tiếp tục cái suy nghĩ thay thế người không nên thay…”Vẻ mặt Tưởng Văn Húc tăm tối, khó chịu vô cùng “Cậu cút ngay cho tôi, đừng đứng ở cửa nhà tôi nói những lời ghê tởm như vậy.” Tưởng Văn Húc không muốn nghe, hắn buồn nôn, buồn nôn việc Thẩm Tuý dây dưa ti tiện, cũng buồn nôn mình đã từng phóng túng hưởng Tuý không nói gì, chỉ khóc, nước mắt tuôn lã chã. Hồi lâu cậu ta mới hoà hoãn lại “… Tưởng Văn Húc, em thật sự rất yêu anh.”Rất rất yêu, không biết tại sao lại yêu như vậy. Cho dù người đàn ông này ít khi đối xử ôn nhu với cậu, cho dù người ta chỉ vui đùa với mình mà thôi. Thẩm Tuý khóc không phải là nước mắt nữa, giọt giọt đều là máu đầu tim. Vẻ mặt cậu ta trống rỗng, yếu ớt như trẻ con “… Em không cố ý lấy nhẫn của anh… Anh Tưởng, anh đừng giận… Anh Tưởng, anh nói đưa căn nhà kia cho em, nhưng tên đăng ký em vẫn không đổi, tiền trong tấm thẻ ngân hàng anh đưa em không động một khoản, em không muốn mình thật sự bị anh bao nuôi…”Thẩm Tuý khóc rất thảm, khiến lòng người ta thấy hoảng sợ ngột ngạt “Em biết anh có người thích, nhưng vẫn luôn muốn… Luôn muốn mình không thua kém bất kỳ ai… Anh đừng hận em… Em thật sự….Thật sự không xấu…”Ngón tay Tưởng Văn Húc đột nhiên run rẩy, hắn hiểu rõ nỗi đau của việc yêu tha thiết. Hạ Tri Thư trước đây, Thẩm Tuý bây giờ, và Tưởng Văn Húc tương lai.“Cậu đi đi.” Tưởng Văn Húc thấp giọng thở dài “Chờ Hạ Tri Thư trở về, nói sau đi.”Mắt Thẩm Tuý dường như sáng lên, bên trong có thần sắc mong đợi, cậu ta nhẹ giọng tạm biệt “Em đi đây anh Tưởng, anh nhớ chăm sóc tốt cho bản thân mình.”Thẩm Tuý ngoan ngoãn đi, thật ra cậu ta hiểu rõ mọi chuyện, nếu hôm nay mình rời đi, đời này sẽ không còn khả năng gì với Tưởng Văn Tuý đi lung lung không mục đích, thần trí cũng không rõ ràng. Đèn đỏ ngã tư đường không sáng, một chiếc Maserati màu đen lao nhanh đến, một tiếng vang thật tươi đỏ mặt mạng người, dưới cái nhìn của người không liên quan, chẳng qua chỉ là một bản tin nhỏ trên 54Gây chuyện là một VIP của câu lạc bộ xe sang xa hoa nhất thủ đô, nghe nói còn là cháu ngoại của thủ trưởng quân khu nào đó. Vị con ông cháu cha kia đêm đó uống rượu rồi đến biệt thự Yến Tây gặp tình nhân, ai ngờ đua xe làm mất mạng người. Thiên tử phạm pháp sao có thể cùng tội với thứ dân, sau mông người ta có người nịnh hót dọn dẹp chuyện cho, sau đó chuyện này không gợn thêm một sóng Văn Húc biết chuyện của Thẩm Tuý vào hai ngày sau, lúc đó hắn chỉ thấy tim mình ngừng đập trong nháy mắt. Hắn không có tình cảm quá sâu với Thẩm Tuý, ban đầu chỉ như nuôi chó con mèo con để chơi đùa, nhưng nghe được tin tức đột ngột như vậy cũng lạnh cả sản Tưởng Văn Húc nhiều như vậy, nói tay hắn còn sạch sẽ là nói dối. Hắn không có bao nhiêu áy náy và đổi sắc trước cái chết của Thẩm Túy, nhưng vẫn thắt lòng đau đớn. Tưởng Văn Húc không ngờ mình cũng chia tay Thẩm Tuý, mà người kia đột nhiên chết rồi. Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, sinh tử của một người không phải chuyện sức người có thể điều khiển đó Tưởng Văn Húc mới biết lúc đó mình khổ sở cái gì, hoá ra khi đó là cô quạnh bi thương đến cực điểm. Bởi vì hắn nhớ đến Hạ Tri đấy cho dù Tưởng Văn Húc biết Hạ Tri Thư mắc bệnh cũng chưa từng nghĩ cậu sẽ chết. Trong lòng hắn vẫn muốn tìm Hạ Tri Thư trở về, đối xử tốt với cậu, không tiếp tục để cậu bị oan ức, vĩnh viễn, vĩnh viễn ở cùng ra không phải hết thảy mọi chuyện trên thế giới này đều có thể như mình muốn. Tưởng Văn Húc chán nản nhắm mắt, hắn đã biết cái gì gọi là tử vong không thể đoán cưới của Trương Cảnh Văn vẫn tiến hành như thường lệ. Vốn Cảnh Văn muốn chờ Tưởng Văn Húc tìm được Hạ Tri Thư mới làm, nhưng gần đây thân thể ông nội của cô dâu nguy kịch, nguyện vọng lớn nhất là có thể nhìn thấy cháu gái cưng nhất của mình gả cho người đàn ông cưới Tưởng Văn Húc vẫn tới, tự tay đưa một phong bao rất dày. Ngày vui của người ta, Tưởng Văn Húc vốn muốn sắc mặt mình vui mừng một chút, nhưng không dễ dàng. Tình trạng của hắn rất kém cỏi, gương mặt gầy gò đìu hiu, trong mắt dày đặc tia Văn tự mình đón Tưởng Văn Húc, thân thiết ôm vai hắn. Cảnh Văn rất tri kỷ không đề cập đến, Tưởng Văn Húc đã không chịu nổi bất kỳ ánh mắt đồng tình nào “Vào trong đi anh, để cô dâu và phù dâu lần lượt kính rượu anh một lần”Tưởng Văn Húc lắc đầu, cười khẽ “Quên đi, để mấy cô ấy thay phiên kính ông cụ kia đi. Anh chỉ đến đưa lễ mừng cho chú rồi đi.” Hắn rút phong bao kia ra “Coi như một phần tâm ý của anh.”Tưởng Văn Húc vấn luôn hào phóng với người cạnh mình, bao giấy đỏ đựng tám nghìn* làm điềm may mắn, tâm ý chân chính là tấm thẻ kẹp bên trong tiền.*Số 8 có ý nghĩa là may mắn tài lộc, còn việc tặng tiền mừng cưới có số 8 có phải là phong tục của người Trung Quốc không thì tui chưa tìm hiểu được, ai biết chỉ tui với nhaCảnh Văn không biết bên trong, vui vẻ nhận lấy, cười hì hì bóp bóp “Được đó, đúng là rất nặng.”Ánh mắt Tưởng Văn Húc ôn hoà hơn, cười nói “Là của anh và Tri Thư, phần hai người.”Cảnh Văn sững sờ một chốc, bình tình nhìn Tưởng Văn Húc, trong lòng đau xót. Y nhẹ nhàng mở miệng “Văn Húc…”Một tiếng thở dài đầy chua xót “…. Thái dương của anh có tóc bạc rồi.”————–Ngải Tử Khiêm đến tối hôm đấy rồi đi ngay, y hiểu em trai mình, một lời thừa cũng không khuyên nhiều. Vì y hiểu rõ, cho dù có tốt tới đâu đi nữa, một bệnh nhân mắc bệnh nan y có thể sống được bao lâu? Đến lúc đó không được một năm người cũng không còn, người chết rồi có thể được nhớ bao lâu? Chưa đầy một năm, Ngải Tử Khiêm chờ được, toàn bộ dành cho em trai của Hạ Tri Thư nặng hơn. Trên người cậu đầy những vết ứ xanh tím, chỗ nghiêm trọng đã bắt đầu phù thũng. Nơi phù lên dùng ngón tay chọc vào có thể thấy vết lõm, đau Tri Thư suốt ngày mệt mỏi, không ăn được cái gì, càng không có sức đi đâu cả. Xưa nay cậu chưa từng làm phiền người khác, có đau đớn bao nhiêu cũng không kêu thành tiếng. Gần đây Hạ Tri Thư thích nhất là ngồi ở ban công nhỏ lầu hai, nhìn xuống vườn cây tươi tốt mãi không nở hoa của bác sĩ Ngải, hình như có mọc mấy nụ hoa rồi. Nhìn về chùa Linh Ẩn phía xa và hồ nhỏ trong trà viên, phong cảnh rất Tử Du đau lòng cho Hạ Tri Thư, mỗi ngày đứng ngồi không yên. Hạ Tri Thư quật cường hơn anh nghĩ, không chỉ không dùng thuốc trị liệu, mà ngay cả thuốc giảm đau và thuốc ngủ cũng không tiếp tục đụng nay Hạ Tri Thư lại sốt cả ngày, tiêu hao thể lực nhiều khiến cậu rất mệt, đêm đó hiếm thấy mà ngủ Tử Du dùng khăn ấm cẩn thận lau má cho Hạ Tri Thư, không nhịn được đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên mi tâm của cậu, lại hôn khoé môi một cái, sau đó mới nằm xuống ôm lấy Hạ Tri hôm nay lúc Hạ Tri Thư mất ngủ Ngải Tử Du cũng thường ôm cậu vào ngực. Hạ Tri Thư sợ lạnh, ban đêm nhiệt độ điều hoà có cao bao nhiêu cậu cũng cảm thấy lạnh. Ngải Tử Du thể nhiệt, dùng một tay là có thể ôm trọn lấy Hạ Tri Thư, còn vỗ vỗ mấy lần như dỗ trẻ con. Thời gian sau Hạ Tri Thư ngủ ngon hơn một chút, nhưng Ngải Tử Du lại ngủ càng ngày càng đó đêm nay Hạ Tri Thư vừa động một cái Ngải Tử Du đã tỉnh, anh nghe thấy tiếng cậu nghẹn ngào nhỏ xíu của cậu, đang khóc nức nở. Ngải Tử Du bật đèn ngủ, Hạ Tri Thư vẫn chưa tỉnh, trên trán đổ một tầng mồ hôi lạnh, sợ trong người khó chịu nên trong mơ cũng cảm thấy đau Tử Du đi giặt khăn lần nữa lau mặt cho Hạ Tri Thư, nhìn nước mắt trong suốt trên mặt cậu mà đau đớn đến run tay. Anh hôn mi mắt của Hạ Tri Thư, cầu khẩn cho cậu có thể được một đêm yên Tri Thư đột nhiên mở mắt, ngơ ngác nhìn về phía Ngải Tử Du, sau đó bừng tỉnh, mở miệng không đầu không cuối “… Nhẫn của tôi đâu?”“Anh có thấy nhẫn của tôi không?”Ngải Tử Du không hiểu, kết quả lại phát hiện ánh mắt Hạ Tri Thư mê mang. Cậu đang bị bóng Tử Du dỗ cậu nằm xuống ngủ, nắm tay Hạ Tri Thư nhìn một chút, quả thật ngón đeo nhẫn có vệt trắng do đeo nhẫn lâu ngày để lại. Mười Năm Yêu Anh Nhất 2 lượt thích / 112 lượt đọc Tác giảVô Nghi Ninh Tử Thể loại Truyện Đam Mỹ ngược tâm, Hiện đại, phong lưu, độc chiếm tra công vs kiên cường, chấp nhất thụ, hiện thực hướng, ngược luyến tàn tâm, BE [ Các thím nhìn không nhầm đâu, chính xác là BE nhưng với tôi nó lại là GE Good Ending, là cái kết tốt nhất dành cho tình cảm của cả ba người Tra công - thụ - nam phụ] Có thể bạn thích? [Ngược văn- HE] MƠ Tác giả Robot0107 320072 13477 Thể loại Đam mỹ. Ngược tâm không ngược thân. Nhược ngốc thụ. Thẳng công. HE. Au Robot chimte. Văn án Mơ và tỉnh. So sánh một chút có thể dễ dàng biết được sự khác biệt. Mơ à, sẽ là một buổi sáng ấm áp, nắng lên trên ngọn cây tươi đẹp chan hoà. Hai người sánh buớc cùng đi dạo trên lề công viên, bên cạnh có hồ nước lấp lánh ánh nắng vàng. Một người nhìn người kia cười đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Tỉnh thì sao, tỉnh mới biết ngoài trời làm gì có ánh nắng ấp áp, mưa tí tách tí tách rơi buốn tẻ. Một bóng một mình cô đơn ôm lấy chiếc gối ướt sũng nước mắt, chơi vơi níu lấy giấc mơ đẹp đẽ vừa rồi. Là cậu ta mơ, không có thực. Khác nhau đến như vậy, nhưng sao cậu vẫn không tin tưởng? LẠC LỐI [ NGƯỢC] Tác giả miumiu2909 260933 4215 Tên truyện Lạc Lối Thể loại Ngôn tình, hiện đại, trước sủng sau ngược, thế thân Truyện kể về một cô gái dần sa vào lưới tình, yêu người đàn ông đến bất chấp lí nhưng anh ta lại chỉ xem cô là hình bóng của mối tình đầu. Anh ta yêu cô ấy tha thiết. Tác giả Khanhllnh 140169 2944 Đau khổ thực sự thì ra không phải là nhìn thấy người mình yêu đi yêu người khác để rồi hối hận vì ngày xưa. Đau khổ thực sự là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu đắng mà vẫn khen ngon, từng ngày nhấm vị chát mà vẫn phải khen bùi. [Trích] Duyên kỳ ngộ - Trang Trang [ Danmei ] Ngược tâm Tác giả TrangThy749 117413 6177 Đoản văn. SE + HE [EDIT] Đếm ngược thời gian sống sót Tác giả _minyoungg 177418 17903 Tác giả Mộc Hề Nương Thể loại Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, Ngọt sủng, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Cưới trước yêu sau, 1v1 Nhân vật chính Hoắc Kinh Đường X Triệu Bạch Ngư Tình trạng 107 chương + 10 phiên ngoại Edit _minyoungg Bìa odayhongcodanhnhau == Đây là bản edit phi lợi nhuận chỉ được đăng tại wattpad _minyoungg và wordpress của mình, vui lòng không chuyển ver, không re-up và không đọc truyện trên các web ăn cắp. Mình vừa edit vừa beta nên nếu phát hiện sai chính tả hoặc lỗi gì đó thì hãy cmt hoặc nhắn tin nhắc mình chứ đừng buông lời cay đắng! Bìa Mình lấy ảnh trên pinterest làm tạm trước khi có ảnh bìa chính thức nên khum đc đẹp hiehie 〃〃 [EDIT] NGƯỢC THIẾP - Sa Hạ Tác giả Trangleo68 91436 2625 Truyện này lúc trước mình đọc trên wattpad bị drop. Bây giờ mình tìm được bản full nên edit nốt và beta lại những chương truyện đã được bạn edit trước dịch cho các bạn cùng đọc. Nói chung truyện ngược tả tơi. Ai thích ngược thì dzô đây. Vì đây là lần đầu mình tự edit truyện nên vẫn còn nhiều thiếu xót mong các bạn thông cảm. Có lỗi gì thì các bạn comment để mình sửa nha. Tên Trung 虐妻 - 沙夏 Nguồn convert Muacauvong Link Link edit từ chương 1- chương 62 Vui lòng không re-up truyện. Văn án Nàng mỉm cười Có người nói, khi muốn khóc hãy ngẩng cao đầu, như vậy thì nước mắt sẽ không rơi xuống, như vậy thì mới có thể kiên cường! "Những gì ta nợ ngươi, còn chưa trả hết sao? Đủ rồi, hãy chấm dứt đi..." "Đừng hòng! Những gì nàng nợ ta, vĩnh viễn cũng không trả đủ. Đời này, nàng đừng hòng nghĩ tới việc đó! Nếu nàng dám buông tay ra, cho dù có biến thành quỷ, ta cũng sẽ không tha cho nàng!" Nước mắt của hắn, từng giọt từng giọt rơi lên trán nàng, khiến nàng rất đau, rất đau... "Nhưng ta mệt mỏi rồi, thật sự, mệt mỏi lắm rồi..." Nàng dùng hết khí lực toàn thân, đẩy bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình ra. Nàng cười, tự buông mình, ngã xuống vách núi! Sự ra đi của nàng đã đổi lấy sự căm giận tàn bạo ngút trời của hắn, sự lãng quên của nàng đã khiến cho hắn đau đớn tới tận xương tủy. Hắn thề rằng sẽ đem nàng giam cầm lại, hắn sợ nàng sẽ rời khỏi hắn một lần nữa. Giam cầm được cơ thể,nh truyện ngược Tác giả heo_alice15230 606848 14235 nguồn túy Truyện ngược ngược ngược và ngược chỉ có ngược thôi [ĐM-HOÀN][Ngược] PHẠM LỖI ĐẮC CỬU - Tiểu Tần Tử Tác giả dammynguocc 366579 14619 Tên truyện PHẠM LỖI Tên Hán Việt ĐẮC CỬU Tác giả Tiểu Tần Tử Thể loại ngược thân, ngược tâm, cuộc sống đô thị, sinh tử, song tính, hiện đại, HE. Giới thiệu Truyện tra công tiện thụ, trước ngược thụ sau ngược công, thụ đối xử tốt với công mà công không quý trọng, về sau hối hận cũng không kịp. Công Dung Bái Thụ Bùi Văn Ca Nhấn mạnh Truyện không có H. Tổng tài ngược đãi phu nhân Full Tác giả bemyssi 3431150 70984 TRUYỆN DO BEMY VIẾT. 🚫 TUYỆT ĐỐI Không chuyển Ver, không Edit. COPY GHI ĐÚNG TÁC GIẢ. ______ Thể loại Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ... ‼️ NHÂN VẬT TRUYỆN KHÔNG AI HOÀN HẢO, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. AI DÙNG NHỮNG LỜI LẼ CHỈ TRÍCH MÌNH NẶNG NỀ MÌNH CHỬI LẠI, RÁNG CHỊU ______ Nam chính Vương Khiêm Nữ chính Hàn Hy Mộc ______ " Chúng ta yêu nhau, nhưng có lẽ nên dành cho nhau một khoảng riêng. Bởi quá đau lòng, nên không thể ở bên nhau " " Giờ phút cả hai chạm vào nhau, hai cơ thể quấn lấy nhau như nam châm trái cực. Hy Mộc chôn đầu vào ngực Vương Khiêm, cô không khóc, chỉ thấy tim như bị cào xé không thể đau đớn hơn. Anh không đau lòng, chỉ thấy có cô như có lại sức sống, lòng nhẹ nhõm sau những ngày tháng cùng cực. " " Vương Khiêm để lại lời nhắn cuối, trong thâm tâm bằng cả nổi đau lòng "An Nhi, là ta không tốt. Ta yêu con và sẽ mãi như vậy. Mong con đừng khóc, cũng đừng vì điều gì mà đau buồn. Nơi đây sẽ là nơi ta nhớ con, sẽ chỉ nơi này thôi. Thương con bé ngoan của ta." " ______ Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình ngược, full Tác giả gororo 8392375 202535 Truyện dịch hồi vào nghề nên rất nhiều sai sót, nội dung cẩu huyết như phim Hàn Quốc, bị lược bỏ nhiều như lá rụng mùa thu, đã cảnh báo trước nên ai chấp nhận được thì đọc, ai không chấp nhận được thì nhấn X, chủ nhà dịch truyện, đăng truyện vì niềm vui, tốn điện, mỏi mắt chứ chả nhận được xu nào, thế nên ngưng chỉ đạo, ngưng làm sếp, thay vào đó hãy tìm truyện hợp gu với mình mà đọc, ở đây chi cho bực bội và tốn thời gian? Xin chân thành cảm ơn. Ngược tập Tác giả lieuthanhmoc 4561 102 Chủ yếu là để hành hạ con dân. [ LIST NGƯỢC ]REVIEW NHỮNG TRUYỆN ĐAM MỸ NGƯỢC HAY NHẤT KHÔNG THỂ BỎ QUA Tác giả reviewdammy123 164147 1666 hội review và tìm truyện đam mỹ hay nơi chia sẻ các thể loại truyện đam mỹ hay và đáng đọc cho mọi người cùng biết đây đều là những bài review do các quản trị viên và thành viên trong group của mình viết ra , đều là những truyện họ tâm đắc muốn chia sẻ cho mọi người cùng biết đến truyện hay để đọc Nếu bạn nào muốn biết đến nhiều truyện hay hơn thì hãy ghé qua bên mình tìm những truyện hợp gu để đọc nhé

truyện tranh đam mỹ mười năm yêu anh nhất