truyện tiên sinh đoán mệnh sao

Liễu tiên sinh tim đập như trống dồn, cuối cùng nghe được Hoàng ĐẾ tán thưởng một tiếng, "Tốt!", rồi cười lớn, "Trương khanh, lần này ngươi thua rồi!" Trương Tể cũng không phục, chỉ là sau khi xem năm chữ trên mảnh vải kia thì thần sắc liền chuyển sang kinh ngạc tán thưởng. Thánh Cảnh Đế ban chiếu chỉ đem năm chữ đó trở thành hoàng lệnh. Chi bằng gã giấu yêu quý đi, đành lòng đẩy Tang Tử ra xa mình. Độc giả review truyện Mệnh Phượng Hoàng có thể thấu nỗi lòng Tang Tử cũng buộc phải đặt mình vào vị trí Hạ Tử Khiêm. Gã cũng đâu còn lựa chọn khác. "Hãy tin tưởng Hoàng gia cũng sở hữu chân tình. Mọi truyện so với nó đều bị so sánh thiếu logic, bố cục không chặt. Đấy chính là minh chứng sống động của tuyệt tác này. Nhân vật chính của truyện, Hàn Lập sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, có thúc thúc là nhân viên ngoại đường của một bang phái trung lưu. Bang Weibo của ta có thể đoán mệnh. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) Chưa có ai đánh giá truyện này! Trọng sinh sau cùng tra công bạch nguyệt quang HE. _iwillwriteyourname_ Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện 29/09/2022, 16:45 GMT+07:00. Chỉ còn 2 tháng nữa, Thùy Tiên sẽ chính thức khép lại nhiệm kỳ 1 năm đương nhiệm với vai trò Miss Grand International 2021 (MGI). Vì vậy, mọi hoạt động trong thời gian qua của người đẹp đều thu hút sự quan tâm lớn từ công chúng. Mới đây, nàng hậu materi ips kelas 4 sd semester 1. Suốt nhiều năm qua, người Tiêu gia vẫn luôn tìm kiếm người có vận mệnh tốt, thế nhưng không có người nào là thái ất quý nhân mà Hoàng đại sư nói. Người Tiêu gia thất vọng rồi tuyệt vọng, thế nhưng sau đó lại lấy lại tinh thần tiếp tục tìm kiếm. Cứ vậy từ nhân viên công ty tới người giúp việc trong nhà đều là người có vận khí tốt, diện mạo tốt, như vậy sẽ không dễ bị sát khí Tiêu Thiên làm ảnh hưởng mà gãy tay gãy chân, thậm chí tai nạn tử vong. Mặc dù xui xẻo nhỏ vẫn không ngừng ập tới nhưng Tiêu gia trả tiền lương rất cao, thái độ đối xử lại tốt, vì thế mặc dù cảm thấy làm việc ở Tiêu gia hơi xui rủi một chút nhưng không đến mức muốn nghỉ lại cũng vì thế mà tập đoàn Tiêu thị càng lúc càng phát triển không ngừng, trở thành công ty đặc biệt dị thường trong nghiệp giới. Công ty người ta tuyền chọn theo trình độ học vấn cùng năng lực làm việc, nhà bọn họ thì xem ngày sinh tháng đẻ, quả thực mê tín tới không thể mê tín đầu các tập đoàn lớn đều cười nhạo Tiêu gia, cảm thấy Tiêu lão càng già càng lú lẫn, ngay cả công nhân vác gạch ngoài công trường chỉ mới tốt nghiệp trung học cũng dám tuyển, thật không biết nghĩ gì. Thế nhưng sau đó người này đã làm bọn họ há hốc mồm, làm việc không lâu liền ngồi vào vị trí giám đốc, còn giúp Tiêu thị giành được hợp đồng làm ăn lớn, làm bọn họ tức tới hộc giờ người này được Tiêu thị hỗ trợ đã có được bằng đại học, thậm chí còn định tham gia nghiên cứu sinh, có thể nói là vừa có năng lực lại có trình độ học vấn, không còn thua kém người khác. Bọn họ không biết người này từ nhỏ đã học rất giỏi, chẳng qua vì nhà quá nghèo nên sau khi tốt nghiệp trung học không thể học lên cao hơn, chỉ đành ra ngoài làm việc. Số mệnh người này đã định sẽ có quý nhân tương trợ, một bước lên phải tất cả người có trình độ học vấn thấp đều không thể làm việc trí thức, cũng không phải tất cả người có học vấn cao đều giỏi nghiệp vụ, này tùy thuộc vào từng tình hết người này đến người khác của tập đoàn Tiêu thị đều là người giỏi, làm ông chủ cư nhiên bỏ tiền cho nhân viên đi học, ấy thế mà nhân viên cũng không chịu thua kém, không chỉ có được trình độ học vấn mà còn triến triển vượt bật trên thương trường, mang đến mặt mũi thật lớn cho Tiêu ít người lẩm bẩm, đúng là quá tà đó có công ty học theo cách tuyển dụng của tập đoàn Tiêu thị, chỉ là bọn họ không có năng lực nhìn người như Hoàng đại sư, lại không đủ quyết đoán như Tiêu thị, ngược lại làm hỏng bét cả công Tiêu Thiên từ trên núi trở về, người Tiêu gia lập tức bồi thường cho đứa con trai/ cháu trai/ cháu họ đã nhiều năm không gặp, Tiêu lão thậm chí còn giao công ty cho Tiêu Thiên quản lý, hoàn toàn không lo lắng mệnh của Tiêu Thiên hại công ty xuống dốc không Tiêu gia đối xử với Tiêu Thiên rất tốt, đi đâu cũng muốn dẫn Tiêu Thiên theo, cho dù thường xuyên ở bên cạnh Tiêu Thiên sẽ bị té ngã trầy trụa, bị đồ rớt trúng đầu, đi xe thì bể bánh, uống nước thì bị sặc, tóm lại là khá bi thảm, thế nhưng bọn họ vẫn nguyện ý. Tiêu Thiên nhìn thấy hết thảy, mặc dù trong lòng không thừa nhận vận mệnh của mình nhưng anh biết mình thật sự mang đến vận rủi cho mọi người, vì thế không muốn theo bọn họ ra ngoài hoặc sống chung một chỗ, anh sợ bọn họ xảy ra nhưng người Tiêu gia vẫn luôn cười nói không sao, bị thương, gặp chuyện rủi cũng không nói cho Tiêu Thiên biết, sợ anh khổ sở. Dần dần Tiêu Thiên cũng không mở miệng nói, anh biết mọi người không muốn mình thương tâm nên giả vờ như không biết. Cả gia đình cứ vậy tự lừa mình dối Thiên đỡ Tiêu Văn Đình ngồi xuống băng ghế dài bên cạnh, cởi giày cao gót, nhẹ nhàng chạm vào mắt cá nhân cô rồi hỏi "Có đau không?"Tiêu Văn Đình hít một hơi "Đau, đau quá..."Nhìn mắt cá chân không tới vài phút đã sưng phù, Tiêu Thiên mím môi "Có thể là trẹo chân, em gọi điện cho tài xế tới, để ông ấy đưa chị tới bệnh viện."Tiêu Văn Đình gật đầu, thấy Tiêu Thiên gọi điện xong thì im lặng nhìn chân mình, cô cố tỏ ra không có chuyện gì nói "Ai nha, em đừng nghĩ nhiều, bất trắc luôn phát sinh mà. Đừng xụ mặt như vậy, cười một cái đi."Nhìn bàn tay nhéo má mình, Tiêu Thiên không né tránh, mày vẫn nhíu chặt "Chị, đây là lần thứ ba chị bị thương chân trong tháng này rồi." Mà cả ba lần đều vì cùng anh đi ra ngoài. Lần đầu tiên là lúc ra cửa, chân bị kẹt vào cửa, móng chân suýt chút nữa đã bầm đen. Lần hai đang đi trên đường thì đột nhiên té lộn nhào một vòng, đầu gối bị cọ rách da, chảy rất nhiều Văn Đình vẫn vui vẻ thúc giục "Đều là chuyện nhỏ thôi, đừng để trong lòng, mau đi xem tài xế tới chưa."Tiêu Thiên biết ý Tiêu Văn Đình, trong lòng khẽ run động, nhẹ nhàng ừ một tiếng rồi nghe lời đi ra ngoài. Sau khi Tiêu Thiên xoay người rời đi, nụ cười trên mặt Tiêu Văn Đình lập tức biến mất, nhìn mắt cá chân sưng phù như bánh bao, cô đau tới đỏ hốc mắt. Vừa nãy cô đã cố kiềm nén không muốn làm Tiêu Thiên khổ sở, từ nhỏ đã được nuông chìu nên chỉ cần đau một chút là nhõng nhẽo, thế nhưng từ khi Tiêu Thiên trở lại, Tiêu Văn Đình bắt đầu bị đau thường xuyên. Tiêu Văn Đình cảm thấy năng lực chịu đau của mình càng lúc lại càng lợi hại hơn.*** Tống Triết đi tới nơi bán xe mới nhớ ra nguyên thân chưa thi bằng lái. Ở thế giới cũ cậu đã có rồi nên nhất thời quên mất chuyện này. Chuyện này đúng là đáng chiếc xe trước mặt, Tống Triết ủ rũ cúi đầu, bây giờ cậu phải đi xe đạp điện sao?Sau khi rời khỏi cửa hàng, Tống Triết đứng bên đường chờ xe thì thấy một người nam cả người đầy sát khí đỡ một người nữ lên xe, Tống Triết liền nhìn chằm chằm người nọ, từ khi đến thế giới này tới nay, cậu chưa từng thấy người nào có sát khí nặng đến vậy. Người bên cạnh không xúi quẩy tới mất mạng thực sự là quá may Triết nghiêm túc quan sát, mặc dù không thấy được diện mạo người nữ nhưng quanh thân đối phương có kim quang mơ hồ, là người bình thường thích làm việc thiện, hơn nữa còn có gia tộc che chở, bằng không sẽ không có hiệu ứng trách có thể sống chung với người nam kia, hóa ra là có kim quang che xe kia rất nhanh đã lái đi, Tống Triết liếc nhìn người tài xế ngồi trước, sát khí đang xâm nhập vào người đối phương, bất quá tài xế cũng là người có mệnh tốt, cùng lắm hôm nay chỉ bị chút bất trắc nhỏ mà thôi, tới tự miếu đốt nhang xin lá bùa bình an là Triết không quá để ý chuyện này, chỉ cảm khái thế giới này quả thật có đủ dạng người, thế nhưng người như vậy thì đúng là rất khi về tới nhà, Tống Triết đi tắm, gọi một phần thức ăn ngoài rồi bắt đầu nghiên cứu bách khoa toàn thư mà nguyên thân lưu lại. Mặc dù có trí nhớ của nguyên thân nhưng cậu vẫn phải tự học lại, như vậy mới thông hiểu nguyên lý cùng sử dụng. Cũng như vẽ bùa này nọ, lần trước ở sở cảnh sát suýt chút nữa đã hỏng bét, cũng may đầu óc cậu thông minh, vẽ vài lần liền thành sách vài giờ, Tống Triết thở phào một hơi, lại lên mạng tìm kiếm trung tâm dạy lái xe, sau khi chọn vài nơi gọi điện hỏi ý kiến, cuối cùng cậu quyết định chọn một nơi, ngày mai sẽ tới ghi bên này, tài xế đang xe thì xe đột nhiên bị trơn trượt vào đụng hàng rào bên đường, cũng may có thắt dây an toàn, cộng thêm bởi vì mệnh của Tiêu Thiên nên người nhà dùng loại xe có tính an toàn tốt nhất nên không xảy ra chuyện gì lại Tiêu Văn Đình vì sự cố mà vô tình va chạm phần chân, thương thế lại nặng hơn, nước mắt cũng trào Thiên siết chặt nắm tay, gọi điện bảo người lái xe khác tới, sau khi ôm Tiêu Văn Đình lên xe, anh không cùng cô tới bệnh viện, ngược lại gọi chồng Tiêu Văn Đình tới bồi. Tiêu Thiên sợ mình đi chung thì Tiêu Văn Đình lại càng bị thương năng hơn khi đi Tiêu Văn Đình nắm chặt tay Tiêu Thiên không buông, một lần nữa nhấn mạnh anh đừng để chuyện này trong lòng, chỉ là chuyện nhỏ miệng Tiêu Thiên đáp là biết rồi để Tiêu Văn Đình an tâm, thế nhưng trong lòng lại u ám, không có chút tia sáng dù biết rõ người nhà không trách, thế nhưng bản thân anh không thể ngừng tự trách chính là vỏ bọc cứng rắn đã bao lấy nội tâm yếu ớt, không để người khác phát hiện.****Sáng sớm hôm sau, Tống Triết tiếp tục đi bày sạp, việc làm ăn của cậu không tính là kém, người nghe danh tìm tới rất nhiều, đại đa số đều coi số mạng, xem nhân khi kiếm được mấy trăm đồng, buổi chiều Tống Triết không bày sạp, mấy ngày tiếp theo cậu phải đi thi bằng trung tâm, đầu tiên Tống Triết được gặp huấn luyện viên mà trung tâm sắp xếp cho mình, ngũ quan người này đoan chính, chính là chân mày quá to, quá hỗn loạn, biểu thị tính tình người này khá nóng nảy, những thứ khác thì khá tốt. Tống Triết cảm thấy không có vấn đề, liền chọn đối phương. Dù sao ở thế giới kia cậu đã có bằng lái rồi, hiện giờ chỉ là thi lại tấm bằng mà thôi. Tống Triết đi theo huấn luyện viên Chu Thường Hà đi báo danh kiểm tra sức khỏe, lúc này vừa vặn gặp một vị huấn luyện viên khác, hai người nói chuyện một hồi rồi tách Triết đã thấy qua người này trong danh sách huấn luyện viên của trung tâm, tên là Lý Yến Cương. Trong hình không nhìn ra, thế nhưng vừa gặp, Tống Triết vừa liếc mắt một cái liền nhíu mày, trên người đối phương có hắc khí. Nhìn diện mạo thì xương gò má lõm, xương ngọc đường mỏng, hai má không có thịt, tai không viền, mắt vô thần, lông mày thưa thớt, là gương mặt tiểu nhân điển hình, tài vận không tốt, tuổi trung niên sẽ gặp xui xẻo. Mà hiện giờ trên người đối phương lại có hắc khí, thoạt nhìn gần nhất sẽ gặp vận đáng tiếc là Tống Triết chỉ nhìn được gương mặt nghiêng của đối phương, nếu nhìn thấy phần trán thì có lẽ sẽ thấy được gì quá còn học ở trung tâm này thì sẽ có cơ hội gặp lại thôi. Nhìn thấy huấn luyện viên của mình vì tiếp xúc với đối phương mà nhiễm chút hắc khí, Tống Triết làm như vô tình đụng trúng vai huấn luyện viên, giúp ông xua chút hắc khí kia Thường Hà không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy nhiệt độ trên người nóng hơn một chút, ông chỉ nghĩ là do mới từ phòng máy lạnh ra nên mới thấy vậy. Ông dẫn Tống Triết lên xe "Tới kỳ nghỉ hè sẽ có nhiều sinh viên tới học hơn, bây giờ cậu học là đúng lúc, nếu học giỏi thì tháng sau lấy bằng, không cần chen chúc với đám sinh viên. Bất quá nhìn dáng vẻ thì cậu cũng là sinh viên đi?"Tống Triết cười nói "Không, tôi đã đi làm rồi. Mấy ngày này nghỉ làm để thi bằng lái, làm phiền huấn luyện viên giúp tôi đặt trước thời gian thi."Chu Thường Hà đáp "Được, đề thi viết thì lúc về nhà cậu lên APP xem qua các đề mục thì sẽ làm được thôi, thi thực hành thì tôi sẽ tăng giờ học cho cậu, có lẽ sẽ thi sớm Triết vui vẻ "Vậy làm phiền huấn luyện viên."...*...*xương ngọc đường 玉堂骨...*... Chờ đến khi Tống Triết quay lại phố Thái Bình, Tào Phương Lệ đã chờ đến sốt ruột, bà đã chờ hai ba tiếng, lúc này đang đứng dưới trời nắng chang chang, càng chờ lâu lại càng cuống cuồng, càng chờ càng hối hận đã không theo Tống Triết về nhà, bằng không cũng không đến mức muốn tìm mà không biết tìm ở đâu như bây giờ Tống Triết xuất hiện, trái tim thấp thỏm của Tào Phương Lệ rốt cuộc cũng an tâm, bà vội vàng tiến tới, chuyện đầu tiên là hỏi số điện thoại Tống Triết, chuyện thứ hai là chở Tống Triết về giờ chiều, hai người về tới nhà Tào Phương Lệ. Chồng bà không có nhà, trong nhà chỉ còn mẹ chồng đang chăm sóc đứa con Tống Triết vào cửa đã nhận ra căn nhà này tràn ngập âm khí, nhất là căn phòng của đứa nhỏ, âm khí ở đó là nặng nhất, cứ tiếp tục như vậy thì cả nhà đều không mẹ chồng Tào Phương Lệ đi ra, Tống Triết nhìn thấy hắc khí nhàn nhạt giữa chân mày đối phương, mấy ngày gần đây chắc hẳn phải gặp xúi quẩy, không té gãy tay thì cũng gãy chân. Nghĩ tới bản lĩnh của nguyên thân, Tống Triết thử bấm pháp quyết, lúc đi ngang qua đối phương thì búng hắc khí đi, không ngờ thật sự thành Triết thầm vui mừng, cảm thấy chuyện này thực thú vị. Sau khi tiếp nhận thiết định này, nghĩ tới mình có thể vung tay đánh bay quỷ quái, nhấc chân đá bay vật bẩn, Tống Triết cảm thấy đặc biệt rung Phương Lệ nói chuyện Tống Triết với mẹ chồng mình, còn nói đừng thấy Tống Triết trẻ tuổi nhưng thực sự là đại sư, liếc mắt một cái đã biết gia đình xảy ra nhiều chuyện như vậy là vì hai cái hũ mà chồng mình mang bà bà đã một bó tuổi, so với Tào Phương Lệ còn mê tín hơn, vừa nghe vậy thì ánh mắt nhìn Tống Triết cũng thay đổi, bà mở cửa phòng, đứa con trai Lâm Thụy của Tào Phương Lệ đang ngủ, thế nhưng ngủ không yên, bé cứ nhíu mày, âm khí quấn quanh người như vậy khó trách bé khó bà bà đau lòng nói "Cháu trai tôi gần nhất cứ nháo loạn ầm ĩ từ tối đến sáng, ban ngày mặc dù ngủ được nhưng cũng bị ác mộng làm giật mình, cứ khóc nháo không thôi. Aiz, tôi đau lòng muốn chết." Đứa bé này chính là cháu đích tôn, là mệnh của bà cụ Triết nhìn một vòng xung quanh, nghe hai người nói vậy cũng đoán được tình huống cơ bản, liền hỏi Tào Phương Lệ "Hai cái hũ chồng bà mang về để ở đâu?" Tào Phương Lệ vội vàng dẫn Tống Triết qua "Ở đây, ở đây, chúng tôi để nó trong kho."Mở cửa nhà kho, một luồng âm khí liền ập tới, Tống Triết quơ quơ tay muốn phủi làn âm khí, nào ngờ chúng lại bị cơ thể cậu hấp thu. Tống Triết sửng sốt, sợ thứ này có hại cho cơ thể mình, thế nhưng sau khi cảm thụ thì cậu phát hiện không chỉ không khó chịu mà còn cảm thấy thực thoải mái. Tống Triết là dân nghiệp dư nên không rõ nguyên do, cộng thêm ngại nhóm Tào Phương Lệ nên chỉ có thể tạm thời kiềm chế, chờ trở về sẽ ngẫm nghĩ hai cái hũ dính đầy bùn đất, mơ hồ có thể nhìn thấy lằn vân phức tạp trên hũ, nếu là trước kia thì Tống Triết chắc chắn không nhìn ra điều gì dị thường, thế nhưng kí ức của nguyên nhân thực tự nhiên có phản ứng."Quả nhiên tôi đoán không sai, này là hũ mẫu tử, là thứ dùng để chứa tro cốt của hai mẹ con, nói là đồ cổ thì quả thực cũng có chút niên đại. Thế nhưng bọn họ đang yên đang lành chôn dưới đất lại bị chồng bà mang về, nhất định sẽ phát sinh vấn đề."Lâm bà bà tức giận mắng to "Đúng là khốn khiếp, tôi đã nói không thể đụng vào mấy thứ này, nhưng cố tình nó cứ thích mấy thứ đồ cổ này. Giờ thì hay rồi, nhà bị nháo loạn. Chờ nó về xem tôi có mắng chết nó không." Vừa nghĩ tới cháu trai gặp thảm trạng như vậy là vì con trai gây ra, Lâm bà bà tức giận muốn Phương Lệ không quản việc này, chỉ cuống cuồng nói "Vậy phải làm sao giải quyết? Đập bể hũ mẫu tử này sao đại sư?"Tống Triết lắc đầu "Dĩ nhiên không được, nếu đổi lại là bà, đang yên đang lành ở dưới đất thì tự dưng có người moi bà ra mang về nhà. Vầy cũng thôi đi, sau khi biết bà mang tới tai họa thì còn đập vỡ chỗ ở của bà, bà có tức không?"Tào Phương Lệ lập tức thốt ra "Tức chứ, làm sao không tức cho được?""Vậy thì đúng rồi, bà tức, chẳng lẽ người ta không biết tức sao?" Tống Triết suy tư một chút rồi nói "Đến khi tối, chờ mẹ con trong hũ ra ngoài, tôi xem xét tình huống rồi giải quyết."Tào Phương Lệ rùng mình, hoảng sợ nhìn về phía hũ mẫu tử "Trong này thật sự có thứ kia à?" Tống Triết nói "Dĩ nhiên, bất quá ban ngày bọn họ không dám ra đâu, bà cứ yên tâm."Tào Phương Lệ làm sao có thể an tâm được, ba người vừa ra khỏi nhà kho, bà lập tức gọi điện cho Lâm Đại Hải mắng một trận, bảo ông lập tức chạy về Đại Hải bị mắng một trận, tuy trong bụng có giận nhưng nghĩ tới tình huống gần đây của đứa con trai, trong lòng cũng có chút căng thẳng, cũng sợ là do hai cái hũ kia thật, vì thế liền vội vàng tan tầm sớm chạy về Lâm Đại Hại về tới nhà thì đứa con gái lớn Lâm Mỹ Á cũng vừa trở về, lưng đeo ba lô, miệng nhai kẹo cao su, tay nghịch di động. Lúc thấy Lâm Đại Hải, Lâm Mỹ Á tùy ý chào hỏi "Ba ba, ba về rồi à, sao hôm nay về sớm vậy?"Lâm Đại Hải làm việc trong một xí nghiệp thuộc tóp năm, tiền lương không tệ, thế nhưng khá bận rộn. Vài người đồng nghiệp của ông chơi đồ cổ kiếm được chút tiền, Lâm Đại Hải thấy chuyện này dễ có tiền lại không mệt nhọc, vì thế cũng muốn thử một phen. Nào ngờ, thật sự tìm hôm trước Lâm Đại Hải về quê một chuyến, trong lúc vô tình đào được hai cái hũ, ông có học được chút kinh nghiệm từ chỗ đồng nghiệp, nhìn cái hũ này liền đoán ít nhất cũng là triều Thanh, cảm thấy mình đã đụng trúng vận may, lập tức mang về nhà... nào ngờ vận may lại biến thành vận Đại Hải vừa vào cửa liền bị Lâm bà bà cùng Tào Phương Lệ bắt tay mắng chửi một trận, đứa con trai Lâm Thụy ngơ ngác nằm trong lòng Tào Phương Lệ, hoàn toàn không có chút linh khí* nào như thường ngày. [* tí tởn lăn xăn linh động]Lâm Đại Hải cúi thấp đầu mặc cho hai người mắng, thấy Tống Triết ở bên kia thì ngượng ngùng cười với cậu. Tống Triết quan sát diện mạo Lâm Đại Hải, cũng không phải người đại gian đại ác, ngược lại khá hiền lành, chỉ là thích cái lợi trước mắt, đầu óc chỉ nghĩ tới chuyện kiếm đầu Lâm Mỹ Á nghe mà ù ù cạc cạc, cô bé để di động xuống nhìn Tống Triết, trong đầu thầm nghĩ, vị soái ca này là ai a? Đến tận khi nghe mẹ mắng ba ba mình, Lâm Mỹ Á mới há to miệng, thậm chí còn dùng ngón út chọt chọt tai mình, đùa gì vậy? Em trai mình mấy ngày nay khóc nháo không ngừng là vì hai món đồ cổ mà ba ba mang về? Mà anh đẹp trai này chính là tiên sinh đoán mệnh?!Sau khi khiếp sợ, Lâm Mỹ Á cảm thấy ba mẹ mình bị lừa, hiện giờ là thời đại khoa học kỹ thuật, làm gì có quỷ chứ? Người này trẻ tuổi như vậy, nhất định là lừa gạt. Sao không chịu gắn chút râu giả chứ, tưởng cô chưa xem TV à?"Ba mẹ, hai người mê tín dị đoan như vậy coi chừng cảnh sát tới bắt đấy." Lâm Mỹ Á phun kẹo cao su ra, cầm quả đào ăn, ánh mắt lơ đãng bị thanh niên ngồi bên kia hấp dẫn, nội tâm thực xoắn xuýt, dáng dấp đẹp như vậy sao lại đi lừa đảo chứ? Thiếu tiền sao? Không biết tiền tiêu vặt mình tích được có đủ để bao dưỡng anh ta không?Nghĩ tới hình ảnh tổng tài bá đạo ném một tờ chi phiếu cho cô bé lọ lem rồi tối đó liền này này nọ nọ, Lâm Mỹ Á nhịn không được đỏ mặt, đến khi Tống Triết vì lời nói của cô mà nhìn qua, trái tim Lâm Mỹ Á đập thình thịch thình thịch, ngay cả lúc thấy hotboy trong trường cũng chưa từng luống cuống đến được, không thể để đối phương nhìn ra suy nghĩ trong lòng vậy, Lâm Mỹ Á cố ý hất đầu tỏ ra khinh thường "Anh đừng tưởng tôi không biết, mấy người như anh lúc đầu luôn nói mấy lời huyền huyền ảo ảo dụ dỗ cha mẹ tôi tin tưởng, sau đó sẽ lấy danh nghĩa là tiêu tiền tiêu tai gạt tiền bọn họ đúng không?"Tống Triết mỉm cười nhìn Lâm Mỹ Á, người trẻ tuổi đúng là có nhiều ý tưởng a!Lâm Mỹ Á có chút xấu hổ, giả vờ như gặm đào mà tránh né ánh mắt Tống Triết, trong lòng lén lút gào thét, sao lại có thể đẹp trai đến vậy a?Tào Phương Lệ vội vàng tiến tới mắng con gái mình vài câu, bà sợ Tống Triết tức giận, còn gọi cậu là đại sư "Tống đại sư, cậu đừng để ý, con bé còn nhỏ không hiểu chuyện."Tống Triết khoát tay "Không sao, con nít mà, không quan trọng." Lúc ở tuổi này, cậu cũng rất phản nghịch a!Lâm Mỹ Á hừ một tiếng, mất hứng nghĩ, ai là con nít chứ, anh nhìn cũng có lớn lắm đâu...Tống Triết nhìn đồng hồ, bảo Tào Phương Lệ để Lâm Thụy nằm xuống giường, không đóng cửa phòng. Rất nhanh sau đó, Lâm Thụy bắt đầu oa oa khóc lớn, thân thể cũng co quắp. Nhóm Tào Phương Lệ nhìn mà đau lòng, Lâm bà bà muốn chạy tới ôm cháu nhưng bị Lâm Đại Hải cản nhiên một trận âm phong thổi qua, mọi người đều lạnh run. Tống Triết nhìn về phía cửa, dựa theo kí ức có chút mờ nhạt bấm pháp quyết, trầm mặc đọc chú ngữ. Lâm Mỹ Á len lén nhìn Tống Triết, cảm thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tống Triết thực sự quá đẹp trai, giống như thật sự đang hàng yêu trừ ma vậy. Cô bé lén mở chức năng chụp hình, chụp không Mỹ Á tưởng Tống Triết không biết, thế nhưng không ngờ sau đó bị ánh mắt Tống Triết liếc tới làm hoảng hồn tới suýt rớt di lúc này, Tào Phương Lệ đột nhiên hét chói tai, chiếc di động mà Lâm Mỹ Á vất vả lắm mới giữ chặt lộp bộp rốt xuống đất. Cái này mới mua a, Lâm Mỹ Á đau lòng không thôi, vừa định oán trách thì thấy ở cửa có một cô gái tầm hai mươi mặc trang phục phụ nữ Mãn Thanh, dáng dấp ôn nhu dịu dàng hệt như nhân vật từ trong phim ảnh bước Mỹ Á sửng sốt há to miệng, mẹ ơi, tình huống gì đây?Cô định gọi ba mẹ, nghiêng đầu thì thấy trên giường em trai mình xuất hiện một đứa nhỏ, em trai cô khóc dữ dội như vậy chính vì bị đứa bé kia đụng Lâm Đại Hải sợ tới tái mặt, Lâm bà bà gấp tới mức nước mắt nước mũi tèm lem "Tống đại sư, Tống đại sư, phải làm sao đây?"Tống Triết cho bọn họ ánh mắt an tâm đừng gấp, cậu nhìn ra người phụ nữ kia không có ác ý, ánh mắt nhìn hai đứa nhỏ rất ôn nhu, vì thế cậu thử hỏi "Vị phu nhân này, Lâm Đại Hải vô tình mới đem hai người về nhà, vì biểu đạt xin lỗi, bọn họ nguyện ý chọn nơi tốt hạ táng mẹ con hai người, Thanh Minh hàng năm cũng sẽ đốt giấy tiền vàng bạc. Cô thấy được không?"Cô gái nhìn Tống Triết "Chúng ta cũng biết âm dương khác biệt, chẳng qua rất lâu rồi Lực Nhi mới gặp được bạn đồng lứa nên mới quấn quít như vậy. Nói ra thì chúng ta cũng đã quấy rầy." Nghe giọng điệu nói chuyện thì đối phương là người có tri thức lễ nghĩa, cũng không có lệ đối phương dễ nói chuyện, Tống Triết cũng thở phào một hơi, vội vàng thương lượng với Lâm gia đưa bọn họ trở về. Lâm gia cũng nghe Tống Triết nói chuyện, dĩ nhiên biết cậu nói gì, lập tức gật đầu đáp Đại Hải gấp rút mang hũ mẫu tử về quê, còn dựa theo lời Tống Triết chọn một nơi tốt chôn cất, đốt giấy tiền vàng bạc, cung phụng nhang đến khi làm xong hết thảy thì trong nhà gọi điện tới, nói Thụy Nhi đã biết kêu mẹ, còn hỏi ba ba đâu rồi. Lâm Đại Hải kích động không thôi, lập tức gửi một số tiền lớn vào tài khoản Tống Triết để cám ơn....*... Chi Thần Điêu Đại Hiệp[Tác giả Hạ Vũ]Bạn đang đọc truyện Chi Thần Điêu Đại Hiệp của tác giả Hạ Vũ. Trong lòng là ngũ vị tạp trần, không rõ bản thân nên làm sao với nàng cảm quấy phá, nghĩa tình ràng buộc, mà thế đạo cũng khắt khe…Làm sao bây giờ?Nếu phơi bày tất cả, ta phải làm sao? Phu quân, Phù nhi, ta phải đối mặt thế nào???Không! Ta quyết định rồi đã bỏ lỡ một lần, thiên hạ phỉ báng cũng được chỉ cần có nàng bên cạnh mọi thứ đều đáng đời sinh hận với tình nhưng cớ vì sao lại một lần nữa lâm vào bể khổ của ái tình?Tàn sát giết người không chớp mắt, lòng tưởng như đã lạnh, vì sao lại một nhóm lên một ánh lửa?Vốn dĩ ta không biết thế giới bên ngoài thế nào cũng không hứng thú đi tìm hiểu, một tiểu nha đầu nghịch ngợm suốt ngày líu ríu bên tai như chim nhỏ rất khả tỷ nói với ta nàng rất ngốc hãy trông chừng cẩn thận nếu không sẽ bị bắt Đúng là ngốc ta muốn cái gì ngươi cũng đều đưa ta sao? Thậm chí là bản thân yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Lâm Thị Lang Cố hoặc Dây Dưa Mãnh LiệtTimTruyen thân mời các bạn đọc tiếp Bút Kí Huyền MônỞ trong thời cổ đại ngày xưa thì việc có cháu nội trai vô cùng quan trọng, do đó ở Trần gia cũng không ngoại lệ, nổi danh là phú hộ giàu có những đối đãi với con dâu vô cùng hà khắc, không được tẩm bỗ khi mang thai. Chính vì thế mà lúc sinh con đã bị mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong, Trần lão gia cho người đem xác đi chôn mà không hề làm ma chay gì. Họ chỉ cần cháu trai nhưng đặc biệt là đứa bé vừa mới sinh ra lại mở to vào đêm tổ chức tiệc cho cháu nội thì khi khách khứa đã về hết trong phòng còn lại Trần thiếu gia đang hút thuốc phiện trong làng sương mờ ảo lại thấy được hình ảnh vợ mình đầy máu đang tìm mình sợ hãi mà ngất xỉu. Sáng hôm sau khi Trần lão gia phát hiện đã mởi thầy tới xem bệnh nhưng họ nói cậu ấy có thể bị trúng tà chỉ có duy nhất một vị tiên trên núi là có thể cứu nhưng phải đổi lại thịt của cháu trai bắt đầu đi tìm vị tiên nhân đó để cứu con trai mình nhưng liệu ông có cứu được hay không? Số phận cậu bé sẽ ra sao? Mởi các bạn theo dõi tiếp Cẩu Huyết Trùng ThiênThể loại huyền huyễn, sắc hiệp. tiên hiệp,xuyên khôngHắn phải bực bội mà thốt lên rẳngLão tử xx con mẹ nó, cái đờ heo cái gi đang diễn ra trước mắt tôi vậy. Hắn chính là chàng thanh niên Võ quốc An, hắn hiện tại đang là sinh viên năm nhất học viện Ngành quốc gia,cũng là một thanh niên tiêu biểu cho thế hệ anh hùng bàn phím dân tộc. Vốn hắn đang nửa đêm ngắm các vị tỷ tỷ ngoại quốc thẩm du thì bỗng giường sập, ân, chấn động quá mạnh mà. rồi sau đó, liền không có sau đó...Cảnh giới truyện được chia làm 9 cấp ở cấp thấp vị diệnPhàm cảnhThoát PhàmTỏa cơThông HuyềnChân HuyềnĐạp VũĐịa TôngThiên TônChí ThánhHệ thống vừa ra, ngập trời cẩu huyết... Tự Truyện Tâm Linh - Nghiệp ÂmTự truyện tâm linh - Nghiệp âm là tuyển tập bao gồm các mẩu truyện ngắn, có thật trong cuộc đời của tác giả. Nhân vật chính của truyện là người có một "dị năng bẩm sinh" về thế giới tâm mà con người ta luôn tò mò về thế giới tâm linh thì nhân vật chính của câu truyện lại sống trong thế giới chứa đầy những điều tâm linh kỳ bí. Muốn khám phá thế giới của các linh hồn, yêu ma quỷ quái thì mời các bạn đón đọc và theo dõi bước chân của nhân vật chính nhé. Cùng Quân Ước Hẹn Trăm Năm[Tác giả Phù Dung Sương]Là một Đế Cơ mới phục hồi thân phận, trong lòng nàng lại luôn chứa một hình bóng. Muốn cứu người kia, nàng đến một thời không vào một thoại bản mà thế giới hiện đại gọi là tiểu thuyết, là cuốn tiểu thuyết đồng nghiệp Bao Thanh được chàng, tâm thiếp liền hoan tử chi thủ, dữ thử giai được cùng quân, hẹn ước trăm Tác giả quá yêu thích Triển Chiêu nên mới viết bộ đồng nhân này. Ắt hẳn trong quá trình viết sẽ có nhiều sai sót, hành văn không ổn người yêu thích xin ghé thăm, ghé thăm thì vui vẻ đọc truyện, truyện mang tính chất giải trí, không yêu cầu người thấy không hợp vui lòng click back, văn minh đọc truyện, không thích xin đừng nói lời nặng loại Ngôn tình, huyền huyễn, linh dị thần quái, thần tiên yêu ma, đồng nhân, kiếm hiệp, cổ đại, HE, ngọt, sủng, có chút Yêu sâu sắc, thất hiệp ngũ nghĩa, thiên mệnh nhân duyên, xuyên vật chính Vân Phù Dung, Triển Chiêu, Bạch Ngọc khác Tiểu Phượng Hoàng, Đinh Nguyệt Hoa, Trầm Lan, tất cả con dân Khai PhongTimTruyen thân mời các bạn đọc tiếp Xuyên Thành Đóa Hoa Cao Lãnh Trong Truyện Vạn Người MêTác giả Trích Tinh Quái - Truyện Xuyên Thành Đóa Hoa Cao Lãnh Trong Truyện Vạn Người Mê của tác giả Trích Tinh Quái kể về Ninh Tễ là kiếm tu, ngoại trừ kiếm, ngoại trừ đạo, trong lòng y không còn thứ gì vậy y cũng không quan tâm việc mình sẽ có đạo lữ hay không, tình tình ái ái gì đó, quá phức tạp, y chỉ muốn luyện kiếmY nghĩ cả đời cô độc, làm bạn với kiếm, bình đạm như vậy cũng đến một ngày nọ, đồ đệ của y lại bày tò tình cảm với đệ của y giống như ngập ngừng, muốn nói lại không biết làm sao, đè y ở cửa, tình cảm mãnh liệt như tuôn ra từ ánh mắt sâu thẳmĐêm hôm đó, không hiểu vì sao y mơ một giấc mơ, biết mình là ánh trăng sáng của vai chính thụ vạn người mê trong vai chính thụ, chính là đồ đệ của Tễ...... Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Ta Với Sư Môn Không Hợp hoặc Sau Khi Vật Hy Sinh Công Lật Xe của cùng tác mời các bạn đọc tiếp - TimTruyen Diệt Thế Chi LongThể loại đô thị, huyền huyễn, mạt thế....Ở mạt thế đã 10 năm cứ như vậy mà Tô Hạo trãi qua,rồi cuối cùng cũng chết đi. Tuy nhiên hắn lại có cơ hội sống lại 3g trước khi mạt thể xảy ngờ hơn nữa là.... linh hồn của hắn nhập vào một con là Tô Hạo bắt đầu truyền kỳ của mình, gào thét tinh không, tiêu diệt thi hoàng thú thần, thôn phệ Thần Long, ngàn vạn vị diện tại vì hắn hung uy mà run rẩy!Hắn có nhiều danh tự Diệt Thế Chi Long, Tử Vong Hóa Thân, Bột Hải Chi Chủ... [Ngôn Tình] Ngự Yêu Ngự Giao KýChuyển ngữ Roseny ChungBìa Page Cửu Lộ Phi hươngMột câu chuyện tình ngược tâm, ngược đến đau ta yêu nàng bằng cả trái tim, vậy mà nàng lại chọn cách phản bội lại không chấp nhận để nàng rời xa ta để ta lại một mình."Nếu nàng có bản lĩnh, giết ta lần nữa, ta sẽ để nàng đi." Hỗn Độn Luyện Thể QuyếtThể loại huyền huyễn, sắc hiệp, tiên hiệp,hệ thống... Ở thế kỷ hiện đại thì Lý Thiên Kỳ nổi danh là một thiên tài âm nhạc và súng ống đang thí nghiệm súng thì nổ tung mà xuyên xuyên tới một thế giới kỳ lạ, và đạt được Hỗn Độn Chí Tôn Hệ Thống. từ nay về sau bá chủ vạn giới. tỉnh quyền khống thiên gì thánh nữ. yêu nữ. thần nữ..... thôi để ta hầu hạ các nàng nha!!! Ma Thiên Tiền TruyệnDịch giả Hàn Lâm Nhi, Kunimi, nila32Vì sao Liễu Minh lại là người có ba linh mạch mạnh nhất trong lịch sử? Hắn chẳng phải chỉ có ba linh mạch và năng lực nhất tâm nhị dụng thôi sao? Ngươi muốn biết trước khi bước vào con đường tu tiên hắn đã trải qua những gì? Kiếp trước của hắn là ai? Có liên quan đến Hàn Lập chút nào không?Tất cả sẽ được giải đáp trong tác phẩm mới Ma Thiên tiền truyện.

truyện tiên sinh đoán mệnh sao