truyện mục tiêu đã định
Chương 1-1: Mở đầu. Thế sự vô thường, trắng đen đảo lộn, cạn hết ly này cùng người sẽ không còn thuốc chữa. Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống
Hướng Dẫn Phát Tình. Thế Gian Hoài Hoa Khách. 22 chương. 41289 View. 5 /5 của 2 đánh giá. Sắc Đam Mỹ Đoản Văn Full. Nguồn : whereiamwhoiam.wordpress.com. ĐỌC TRUYỆN. THEO DÕI.
Chương 13: Sẽ chỉ nhớ tới nụ hôn này. 2020-02-27 09:58:46. Chương 25: Có làm hay không? 2020-02-27 09:58:46. Bạn đang đọc bộ truyện Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi của Tang Giới tại Truyenonline123.net . Bộ truyện Mục Tiêu Của Tôi, Định Mệnh Của Tôi thuộc thể loại
Xác định tác phẩm truyện, mục đích viết, người đọc biện pháp nghệ thuật tiêu biểu để dàn ý phần thân bài cụ thể hơn. Bước 3: Viết bài: Bài mẫu tham khảo: Truyện đã nhân cách hóa vũ trụ thành một vị thần.
truyện Nữ Pháp Y Thiên Tài của Tác giả (Thiên Định Phong Lưu), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Truyện Nữ Pháp Y Thiên Tài thuộc truyện ngôntình sắc, khi trên thế giới này, những người biết Tiêu Tự Trần đều tôn anh ấylà đại thần.Nhưng chỉ có Tần Khanh, qua tìm tòi phân tích kỹ càng mới
materi ips kelas 4 sd semester 1.
Thể loại Ngôn tình, hiện đại, nữ truy, quân lữTên xuất bản “Em Đứng Ở Nơi Sâu Thẳm Của Thời Gian Đợi Anh”Edit Phong Lin, alice_le Chương 26, 27, 28, vĩ thanh, NT2 & 3Beta Rabbitlyn chương 1 đến 15Fix PhongUyen chương 16 đến hếtĐộ dài 58 chương + 1 vĩ thanh + 3 ngoại truyệnHứa hẹn, chính là lời mà một tên lừa đảo thường nói với một kẻ ngu lá cờ quân đội, lúc giơ tay phải lên cao lặp lại lời thề của người quân nhân, cô đã âm thầm tuyên thệ với lòng mình rằng Tất cả những thứ mà cô đã phải trả giá khi yêu anh, một ngày nào đó cô đòi lại cả vốn lẫn lãi!Tóm lại, đây là câu chuyện tình yêu của những người phi công Không quân…***Anh chính là một giấc mộng đẹp mà cô đã chờ đợi từ rất lâu rồi. Cho đến cuối cùng, cô vẫn không dám chạm vào ảo mộng đó.***Có biết hay không?Trong những tháng năm dài đằng đẵng, em vẫn luôn chờ anh đến tìm đến khi anh phải thừa nhận rằng Đó chính là tình yêu, không phải là phút nông nổi của tuổi trẻ, cũng chẳng phải là con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Tác giả Tâm ThườngThể loại Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 63Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Ngôn tình, hiện đại, nữ truy, quân lữTên xuất bản “Em Đứng Ở Nơi Sâu Thẳm Của Thời Gian Đợi Anh”Edit Phong Lin, alice_le Chương 26, 27, 28, vĩ thanh, NT2 & 3Beta Rabbitlyn chương 1 đến 15Fix PhongUyen chương 16 đến hếtĐộ dài 58 chương + 1 vĩ... thanh + 3 ngoại truyệnHứa hẹn, chính là lời mà một tên lừa đảo thường nói với một kẻ ngu lá cờ quân đội, lúc giơ tay phải lên cao lặp lại lời thề của người quân nhân, cô đã âm thầm tuyên thệ với lòng mình rằng Tất cả những thứ mà cô đã phải trả giá khi yêu anh, một ngày nào đó cô đòi lại cả vốn lẫn lãi!Tóm lại, đây là câu chuyện tình yêu của những người phi công Không quân…***Anh chính là một giấc mộng đẹp mà cô đã chờ đợi từ rất lâu rồi. Cho đến cuối cùng, cô vẫn không dám chạm vào ảo mộng đó.***Có biết hay không?Trong những tháng năm dài đằng đẵng, em vẫn luôn chờ anh đến tìm đến khi anh phải thừa nhận rằng Đó chính là tình yêu, không phải là phút nông nổi của tuổi trẻ, cũng chẳng phải là con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Lôi Vận Trình mất một giờ ba mươi phút để trang điểm cho bản thân thành một dáng vẻ hoàn hảo nhất. Cô vừa bước ra khỏi phòng, Lôi Dật Thành - Người đã sớm mất hết kiên nhẫn chờ đợi đưa mắt liếc nhìn cô một cái, nhưng anh ta hoàn toàn không có ý tán thưởng “Thật lòng mà nói, anh thực sự không muốn dẫn em theo, anh cảm thấy rất mất mặt! Em cũng biết anh ngại nhất là cái thằng nhóc đó mà.”Lôi Vận Trình khom người mang đôi giầy cao gót màu bạc vào chân, sau đó xoay hai vòng trước gương, cô len lén chỉnh lại miếng độn ngực, rồi vừa lòng cười híp mắt “Có đẹp không?”Lôi Dật Thành không thèm liếc nhìn tạo hình “nhấp nhô gợn sóng” của cô, anh xoa xoa thái dương rồi thở dài “Bố mà biết nhất định sẽ đánh anh chết mất!”“Không sao đâu, em sẽ đỡ cho anh!” Lôi Vận Trình vỗ vỗ ngực một cách cực kì có nghĩa khí, cô cầm chìa khóa ôtô lên ném về phía anh trai “Để em lái nhé?”“Chờ đến khi em có bằng lái hẵng nói!” Lôi Dật Thành nhanh nhẹn bắt lấy chìa khóa xe trong không trung, oán hận cắn răng nói “Động tác nhanh nhanh chút đi, muộn đến mức này thì kiểu gì cũng bị cái đám tiểu tử kia phạt rượu.”“Đã rõ!” Lôi Vận Trình đứng chào nghiêm trang theo kiểu quân đội, sau đó nhấc đôi giầy cao gót của cô lẽo đẽo bước theo của Lôi Dật Thành chạy thẳng vào sân nhà rộng lớn của Phong Ấn, rất không khách khí đỗ ngay giữa sân. Lúc tắt máy xe, anh ta vẫn có chút không cam tâm khuyên bảo em gái “Trình Trình, học viện cảnh sát có gì không tốt? Ngành cảnh sát bọn anh có rất nhiều chàng trai có điều kiện rất khá, chờ đến khi em tốt nghiệp thì tha hồ mà chọn lựa.”Lôi Vận Trình lấy chiếc gương nhỏ ra, kiểm tra lại dung nhan của mình một lần nữa, “Vậy phi công thì có gì không tốt?”“Phi công rất nguy hiểm, hơn nữa học viện quân đội nghiêm khắc hơn học viện cảnh sát, chưa được một ngày em sẽ ầm ĩ đòi về nhà cho xem.” Những lời này Lôi Dật Thành đã từng nói rất nhiều lần, ngay đến anh ta cũng cảm thấy bản thân mình lải nhải như đàn bà, nhưng con bé chết tiệt này lại cố ý không thèm bỏ vào tai lấy một Vận Trình buông chiếc gương nhỏ xuống, cô nhẫn nại lắng nghe cho hết lời khuyên bảo mà bản thân đã học thuộc lòng, sau đó cố tạo ra một dáng vẻ thương tiếc “Anh, tại sao anh lại không xin vào Cư Ủy hội1 làm nhỉ? Làm một cảnh sát ma túy thật là oan ức cho anh quá, hoàn toàn không thể phát huy được sở trường của anh.” 1 Cư Ủy hội Na ná như tổ dân phố hay UBND phường/quận của Việt Dật Thành là người có tính cách nóng nảy, nếu là ngày thường, hẳn là sẽ có một cái tát ập đến, còn bây giờ thì anh ta phải hít một hơi thật sâu mới kiềm chế được ngọn lửa đang bùng cháy “Tuyển chọn phi công chứ có phải thi hoa hậu đâu, tỉ lệ đào thải cao như thế, dạng con gái yếu đuối như em thì cứ chờ bị loại đi!” Trước khi xuống xe anh ta còn chưa yên tâm, lại dặn dò vài câu “Lát nữa gặp Phong Ấn, nếu em mà làm anh mất thể diện thì anh sẽ đóng gói trả em về ngay đó, tự biết đường mà liệu đi!”Lôi Vận Trình bĩu môi rồi mang kính râm vào, mất mặt hay không còn phải phụ thuộc vào tiêu chuẩn của cô chứ.…Đây là một cuộc họp mặt bạn bè mang tính chất riêng tư, những người có mặt ở đây từ nhỏ đến lớn đều là anh em, có người ở ngoài trời nướng thịt, có người vây quanh chiếc bàn dài uống rượu tán dóc, cũng có người ở trong phòng nói chuyện yêu thấy một cô nhóc từ trên xe Lôi Dật Thành bước xuống, Phong Ấn vốn dĩ đang nhàm chán đến mức buồn ngủ, ánh mắt anh bỗng nhiên sáng ngời, anh tỉnh táo ngay lập tức, khóe miệng cong lên, kéo kính râm ở trên đầu xuống che phủ mắt rồi bước đến, dang hai tay chào đón Lôi Dật Thành vô cùng nhiệt tình bằng một cái ôm hết sức giả tạo “Hey! Người anh em, cứ tưởng rằng cậu không thèm ló mặt đến chứ, ông đây nhớ cậu sắp chết rồi đây này!”Miệng thì nói như vậy, nhưng ánh mắt ẩn giấu sau cặp kính râm kia vẫn đang di chuyển trên người Lôi Vận Trình, trong lòng anh thầm nhủ “Sao nhìn cô bé này quen mắt thế nhỉ?”, nhưng nhất thời anh lại không nghĩ ra là đã từng gặp ở đâu.“Đừng có giả vờ!” Lôi Dật Thành không hề nể mặt, anh ta ác ý đẩy tay Phong Ấn ra rồi xoay ngược cổ tay anh lại, dùng tay kiềm chặt người nào đó. “Ông trời thật là không có mắt, sao tứ chi của cậu vẫn còn nguyên vẹn thế này, không thiếu tay cũng chẳng cụt chân là sao?”Phong Ấn thét lên, “Đồ độc ác! Vất vả lắm tớ mới về được một chuyến, cậu biểu hiện thương nhớ anh em một chút thì chết hả? Đến thì cũng đã đến rồi mà còn giả vờ.” Dứt lời, cánh tay còn lại vắt ngang qua cổ Lôi Dật Thành, nhỏ giọng cười nhạo “Cô bé đáng yêu này còn chưa đến tuổi đúng không? Cảnh sát câu dẫn thiếu nữ vị thành niên à? Hả?”Lôi Dật Thành thành thật gật đầu “Cho nên cậu đừng có mà nghĩ đến việc bức hại cô ấy, thu cái bộ móng vuốt của cậu về đi!”Mấy người bọn họ bắt đầu chơi đùa ầm ĩ, không chút khách khí đùa giỡn với vợ của bạn một chút, tuy không phải là thật lòng nhưng việc đó cũng đem lại không ít điều hay, nói theo cách của bọn họ thì là khảo nghiệm một chút về lòng chung thủy của nửa kia của bạn mình.“Cấp trên đã lên tiếng thì tiểu nhân đây sẽ lập tức chấp hành, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, biết đâu cô ấy lại chủ động chui vào cái bộ vuốt của tớ, nếu vậy thì đừng có mà trách anh em không biết khống chế nhé!” Phong Ấn cảnh báo trước với Lôi Dật Thành đang đưa nắm đấm đến, cách đó không xa có vài người đàn ông hét lớn “Đến muộn! Phạt mười ly! Anh em đến đây uống bia đi!”Lôi Dật Thành biết không thể nào thoát khỏi việc bị chuốc rượu, nhưng việc khiến anh ta á khẩu chính là chuyện bị Phong Ấn nói trúng Em gái anh ta chính là một món hàng tự dâng mình đến tận người đàn ông đến kéo Lôi Dật Thành đi phạt rượu, Phong Ấn đứng một chỗ không động đậy, anh thu lại ánh mắt đang nhìn cô bé đáng yêu đứng phía sau, dường như đang suy tư điều gì Vận Trình cũng không đi theo, chỉ đứng yên một chỗ bình thản nhìn mọi việc, nhưng trái tim của cô đang đập thình thịch. Dáng vẻ không cười cợt của Phong Ấn có phần nghiêm túc, thậm chí còn tạo cho người khác cảm giác bị áp bức. Dáng vẻ của anh vẫn giống như trước đây, chỉ là có phần cao lớn hơn, nước da cũng ngăm đen hơn trước. Mặc dù cả hai đều đeo kính râm nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Phong hạ thủ vi cường2, Lôi Vận Trình suy nghĩ một lát, sau đó cô lê đôi chân đau vì mang giầy cao gót của mình bước đến trước mặt anh, hơi ngẩng đầu nhìn anh rồi cong môi cười “Chỉ còn vài tiếng nữa thôi là em đủ mười tám tuổi rồi.”2 Tiên hạ thủ vi cường Ra tay trước thì chiếm được lợi thếThính giác của cô rất tốt, câu chuyện phiếm của hai người bọn họ lúc nãy cô nghe không sót một từ Ấn liền bật cười, rõ ràng là một con gà con non nớt nhưng lại cố tỏ ra vẻ trưởng thành. Anh cân nhắc một chút rồi day day lông mày, vô cùng hứng thú sờ sờ cằm, ngắm nhìn cô gái có đôi môi nhỏ nhắn màu hồng phấn kia.“Vậy tôi nên tặng cho em món quà sinh nhật như thế nào thì được nhỉ?”“Nếu vậy thì cảm ơn anh trước, đến lúc cần em sẽ chủ động đến đòi anh.” Lôi Vận Trình nói xong thì cố làm ra vẻ bình tĩnh rời đi, cô sợ bản thân mình không kiềm chế được sẽ bổ nhào về phía trước, nếu thế thì khẳng định là Lôi Dật Thành sẽ khiến cho cô không còn đường để sống, vậy thì quà sinh nhật của cô phải làm sao đây?Phong Ấn nghĩ mãi cũng không nhớ ra là đã gặp cô ở đâu, nhưng anh có lời muốn nhắc nhở cô một chút Em gái, em còn ít tuổi, không cần phải mặc nội y độn nhiều như vậy đâu…Phía bên này, Lôi Dật Thành với cái bụng trống rỗng đang bị ép uống một mạch mấy ly bia thật to, chỉ động đậy thôi cũng có thể nghe được tiếng nước sôi ùng ục ở trong bụng, đến lúc này mọi người mới cho phép anh ta hoãn án phạt một lúc. Phong Ấn bước đến, thấy người khác gặp họa thì vui vẻ vỗ vỗ vai anh ta, dường như chỉ sợ Lôi Dật Thành không nôn hết ra được “Cậu ổn chứ? Nếu không thì vào trong nằm nghỉ một chút đi?” Vừa dứt lời, anh liền quay sang giáo huấn những người trong bàn “Tớ bảo này, các cậu cũng thật quá đáng, không giữ thể diện cho cảnh sác Lôi gì cả, không thấy người ta mang theo một cô nhóc đến đây sao, lát nữa mà say thì cô nhóc của người ta phải làm sao đây?”Tất cả bạn bè đều giật mình, nhưng sau đó ai cũng nở nụ cười với một ý nghĩa thâm sâu, hóa ra thằng nhãi này vẫn chưa biết cô bé mà miệng hắn vừa nhắc đến là ai. “Này, có gì mà không thể giải quyết, cậu vẫn còn chưa hiểu cô nhóc này là Lôi Dật Thành dâng đến cho cậu hay sao?”“A, có chuyện tốt đẹp như thế nữa sao?” Phong Ấn vừa mừng vừa lo vỗ vỗ vai Lôi Dật Thành “Đối xử với anh em cũng không tệ nha! Đại lễ này anh em cung kính không bằng tuân lệnh đi!”Sắc mặt của Lôi Dật Thành vô cùng khó coi, hất tay anh ra, sau đó hung hăng trừng mắt với cô em gái giả vờ vô tội nào Vận Trình đứng bên cạnh gương mặt ửng đỏ, quay lưng về phía Phong Ấn, cô đưa ngón trỏ thẳng tắp lên trước miệng, nháy mắt ra hiệu xin mấy anh trai đừng quậy phá, cô muốn đến thời khắc quan trọng tự mình sẽ tiết lộ đáp án cho anh cả mọi người đều rất ăn ý thay đổi đề tài câu chuyện đúng lúc, ai lại không biết tâm tư của cô nhóc nhà họ Lôi với Phong Ấn cơ chứ? Chính vì việc này mà Lôi Dật Thành đã nổi cáu, làm anh em là một chuyện, nhưng anh em mà biến thành em rể lại là một chuyện khác nữa. Những cái khác không nói đến, những người quen biết Phong Ấn đều hiểu, anh không giống như vẻ ngoài vô lại của bản thân, đối với chuyện tình cảm anh là người vô cùng lạnh nhạt. Lôi Dật Thành biết rõ em gái mình đứng ở vị trí nào, hoàn toàn không thể là đối thủ của Phong Ấn, nhưng lại càng không đành lòng để cho em mình phải chịu cực khổ được. Điều quan trọng nhất, Phong Ấn lại là một phi công Không quân, mỗi lần anh bay trên bầu trời cũng tương đương với việc trút bỏ hết tất cả tâm tư tình cảm ra khỏi thân mình, Lôi Dật Thành sao có thể trơ mắt nhìn Lôi Vận Trình nhảy vào hố lửa đây?Buổi họp mặt kéo dài đến tận khuya, mọi người đều uống không ít rượu, ngả trái nghiêng phải nằm ngổn ngang khắp nơi, ngay cả Lôi Dật Thành cũng không ngoại lệ, anh ghé người lên bàn nằm ngủ. Lôi Vận Trình lấy áo khoác lên người anh trai, sau đó ánh mắt của cô bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Phong sân không bật đèn chính, ánh sáng rất mờ, Lôi Vận Trình không phát hiện ra Phong Ấn đang nhàn nhã nằm trên ghế ở bể bơi ngắm nhìn động tác như kẻ trộm của cô. Mãi cho đến khi cô lật đật thất vọng nhìn về phía hồ bơi rồi thở dài, bỗng nhiên nghe được thanh âm pha trò của Phong Ấn vang lên từ phía sau.“Cô bé đáng yêu đang tìm tôi à?”“A!” Lôi Vận Trình không nghĩ đến ở đây có người, cô giật mình xoay người lại, không cẩn thận bị rơi xuống nước. Phong Ấn cũng không ngờ được rằng cô lại không biết bơi, thấy cô đạp nước vài cái sau đó cả người chìm xuống, anh nhướng mày rồi nhảy xuống khiến anh càng không thể ngờ được hơn chính là Ngay lúc tay anh sắp chạm vào Lôi Vận Trình, bỗng nhiên cô túm lấy tay anh, tay kia thì ôm lấy cổ anh kéo lại gần, một bờ môi mềm mại dán vào môi bé đáng yêu này lại dám đánh lén anh? Buồn cười nha!Phong Ấn là loại người nào cơ chứ? Anh chẳng những không dứt khoát đẩy cô ra, mà thậm chí còn kéo cô lại gần hơn, sau đó áp chế đầu cô để nụ hôn càng sâu cho đến khi cả hai người hôn đến mức ngạt thở phải ngoi lên mặt nước, Phong Ấn mới rời khỏi đôi môi của Vận Trình thở dốc, trên gương mặt đang ửng đỏ của cô tràn ngập ý cười “Món quà sinh nhật này em rất thích! Cảm ơn anh, Phong Ấn.”Phong Ấn ngẩn ra, tư duy tạm ngừng mất một giây, ngay sau đó lại nổ ầm ầm, không thể tưởng tượng nổi trừng lớn mắt nhìn cô “Trình Trình?!”
Hello Hy lại trở lại để review tiếp cho các bạn một cuốn truyện mà Hy mới đọc xong. Phù hợp cho các bạn thích nữ chính mạnh mẽ, nâng được buông được nha. Như cái tên Mục tiêu đã định. Cả câu chuyện hầu như xoay quanh việc Lôi Vận Trình yêu Phong Ấn nhiều như thế nào. Yêu đến nỗi cô luôn đặt mục tiêu, mọi thứ cuộc đời mình liên quan đến anh. Lôi Vận Trình là mẫu người mạnh mẽ yêu hận rõ ràng, yêu Phong Ấn đến cả mình đọc vẫn cảm thấy rằng Phong Ấn thực sự không xứng đáng với tình yêu cao cả ấy của Lôi Vận Trình. Lôi Vận Trình yêu Phong Ấn bắt đầu từ năm 12 tuổi, có lẽ các bạn sẽ cho rằng tình cảm năm 12 tuổi là một tình cảm non nớt, chỉ là nhất thời của trẻ con, mọi người đều nghĩ vậy. Nhưng nếu cô yêu anh từ năm 12 tuổi đến 22 tuổi thì như thế nào nhỉ? Khi biết yêu anh, khi mà Phong Ấn vui đùa hứa hẹn bảo sau này anh sẽ cưới em thì Lôi Vận Trình tới tận 10 năm sau vẫn tin và vẫn đợi câu cầu hôn của anh. Nhưng không thể tưởng tượng nổi Lôi Vận Trình đã hy sinh đến mức độ nào cho đoạn tình cảm này đâu. Bởi vì Phong Ấn là một phi công không quân, anh ưu tú và nổi bật bất kỳ nơi đâu và vị trí nào. Chính vì thế để đứng được bên cạnh anh, Lôi Vận Trình đã nỗ lực rất nhiều thi vào trường hàng không để có thể đến bên anh gần hơn một chút. Mục tiêu của Lôi Vận Trình là Phong Ấn, cô biết muốn trở thành một phi công không quân là đều vô cùng khó khăn đặc biệt với nữ giới như cô, đòi hỏi thể lực kinh người, mỗi ngày Lôi Vận Trình đều mang ba lô và chạy bộ để tăng cường thể lực trước khi dự tuyển, phải nói cô nỗ lực gấp 10 lần người khác. Khi Lôi Vận Trình nói cô sẽ thi làm Phi công không quân, thì ai cũng phản đối kể cả Phong Ấn. Nhưng không một ai biết ấp ủ của đối với giấc mơ này. Cho dù cô yêu Phong Ấn nhưng cô vẫn nghiêm túc với sự nghiệp mình đã chọn. Anh trai Lôi Dật Thành của Vận Trình là anh em nối khố với Phong Ấn, vì thế anh đã từng hỏi Phong Ấn rằng có tình cảm gì với Trình Trình hay không? Câu trả lời của Phong Ấn khi đó và những lần sau đó cũng vậy không cần suy nghĩ đó chính là 'Không thể nào'. Cũng phải thôi, khi anh gieo vào đầu Lôi Vận Trình một câu hứa hẹn thì anh lại đang mặn nồng với Hạ Viêm Lương, lúc đó Trình Trình chỉ 12 tuổi nhưng anh 18 tuổi rồi, Phong Ấn có bạn gái là điều hiển nhiên, còn Lôi Vận Trình chỉ là em gái niềng răng mà Phong Ấn luôn cho là vậy. Mình rất ghét cách yêu của Phong Ấn dành cho Lôi Vận Trình nó không đủ đối với sự hi sinh của cô gái bé nhỏ ấy. Khi anh nói với Lôi Dật Thành, Hạ Viêm Lương đã chính thức thuộc về mình là lên giường đó thì anh có hay biết rằng Lôi Vận Trình 12 tuổi núp sau đó đều ghi tạc trong tim không? Đúng Phong Ấn không hề biết rằng lúc đấy tim Vận Trình như bị ai đấy đâm vào từng chút từng chút một, đến khi anh biết thì cũng là lúc cô chấp nhận buông tay anh rồi. Lôi Vận Trình là một cô gái thông minh bản lĩnh không thua kém con trai, cô thành công thi vào hàng không như cô mong muốn, khoảng cách dần sẽ ngắn lại thôi, tình cảm cô đối với Phong Ấn là khắc cốt ghi tâm, cô không ngại cho tất cả mọi người biết rằng cô thật sự yêu Phong Ấn đến vứt bỏ tự tôn của mình. Nhưng đều Phong Ấn làm chính là tìm cách đẩy cô ra xa mình, làm tổn thương trái tim đã dành hết cho anh. Khi chấp nhận cho cô 1 buổi hẹn hò để cắt đứt mọi tơ tưởng trong lòng Lôi Vận Trình, anh mang cô đến quán Bar mà 6 năm trước anh từng mang Hạ Viêm Lương theo, mọi thứ cũng diễn ra hết sức bình thường, cách chơi vẫn như hệt năm ấy, nhưng chỉ là 6 năm trước Hạ Viêm Lương là người duy nhất được lành lặn bước ra khỏi đây là bởi mọi hình phạt Phong Ấn đều vì Hạ Viêm Lương mà nhận vào người. Còn đối với Lôi Vận Trình thì sao? Dĩ nhiên là không như vậy, anh thà nhìn cô ở chung trong phòng với Lục Tự một mình cũng chẳng mảy may có ý định giúp đỡ. Mình ước rằng Lục Tự là nam chính của chuyện chứ không phải là Phong Ấn. Cho dù sau này anh có âm thầm lo lắng chăm sóc cho cô nhưng chả bằng một chút tình cảm của Lôi Vận Trình đối với anh. Nếu Hạ Viêm Lương không phản bội Phong Ấn có lẽ Lôi Vận Trình mãi mãi chẳng có cơ hội ở bên anh cho dù cô yêu anh đến cố chấp. Người ta bảo chỉ có Hạ Viêm Lương không cần Phong Ấn mới có thể làm cho mối quan hệ này kết thúc, bởi vì trước khi yêu Lôi Vận Trình thì đối với anh Hạ Viêm Lương là cô gái duy nhất anh từng yêu. Mình nghe chỉ muốn tát cho Phong Ấn vài cái cho hả giận Nhận định của Hy về Mục tiêu đã định chính là sự Kiên trì của Lôi Vận Trình với Phong Ấn, nếu không kiền trì thì chắc chắn rằng Lôi Vận Trình sẽ không ở bên Phong Ấn, và Phong Ấn chắc cũng chả bao giờ nhận ra tình cảm của mình. Từ đầu chuyện mình đã không thích Phong Ấn, anh có thể hôn Lôi Vận Trình cho dù anh lúc đấy chỉ coi cô ấy là em gái, anh có thể hôn Hạ Viêm Lương cho dù đã chia tay nhiều năm. Ở đây mình không thích chính là sự tùy tiện của Phong Ấn, có lẽ do mình khá thích những nam chính si tình và nhạy cảm với thể loại có người thứ 3, nên Phong Ấn không phải là kiểu mình thích. Tuy nhiên đây chỉ là cách nhìn của mình mà thôi ngoài vấn đề tình cảm là Phong Ấn không dứt khoát được thì có lẽ mọi thứ đều ổn cả. Lôi Vận Trình đã kiên trì nhiều năm như thế thì cớ sao đến khi hai người đã ở bên nhau cô lại buông tay? Nếu mình là Lôi Vận Trình mình cũng như vậy, phải để cho Phong Ấn biết rằng tình cảm này của cô đã dành cả thanh xuân của mình cho anh, còn anh thì quá dễ dàng để có được tình cảm này, ai nói anh có lẽ đã yêu Lôi Vận Trình từ sớm, chỉ có điều anh ngu ngốc mà không nhận ra, nhưng mình không cho là vậy. Anh yêu Lôi Vận Trình nhưng chỉ đến khi Lục Tự kích thích anh thì Phong Ấn mới nhận ra điều đó, chả nhẽ anh vì trách nhiệm với mẹ con Hạ Viêm Lương mà phủ nhận tình cảm với Lôi Vận Trình? 4 năm cô học đại học vất vả, mỗi ngày đều hà khắc đến độ mình sợ hãi thay cho cô gái bé nhỏ Lôi Vận Trình. Có lẽ là anh luôn âm thầm nhờ Phương Mặc Dương chăm sóc cô nhưng như vậy thì đã sao? Nếu anh không dứt khoát với Hạ Viêm Lương thì Phong Ấn định sẽ đối xử như thế nào với Lôi Vận Trình đây? Ức chế ông Phong Ấn này lắm Điểm mình thích nhất ở đây chính là ba mẹ của Phong Ấn và ba mẹ của Lôi Vận Trình. Cho dù đời trước có mâu thuẫn, không đội trời chung với nhau nhưng vì con cái mà họ bỏ qua hận thù đó, mẹ Phong xem như không có đứa con này khi mà xem DV mà Hạ Viêm Lương gửi cho Lôi Vận Trình, bà yêu thương Trình Trình như thế nên cho dù con bà, bà cũng không nhận, dĩ nhiên là ba Phong luôn nghe lời vợ, dọn cả va ly hành lý của Phong Ấn ra khỏi nhà, đổi mật khẩu biết thự, dù cho anh bị Lôi Dật Thành đánh đến độ không nhận ra thì ba mẹ Phong vẫn không cho Phong Ấn vào nhà. Còn ba Lôi mặc dù rất muốn đánh cho Phong Ấn một trận ra trò nhưng ông vì con gái và vợ mình không động thủ với anh, chỉ là đừng mong có thể làm tổn thương con gái của ông thêm lần nào nữa. Có cặp ba mẹ như thế Lôi Vận Trình sẽ luôn có nơi để trở về khi Phong Ấn thương tổn cô. Nhưng mình đã nói Lôi Vận Trình mạnh mẽ lắm cô nâng được thì buông được, dứt khoát chia tay, đối xử với anh như một đại đội trưởng bình thường không hơn không kém. Nếu lúc trước vì Phong Ấn mà làm Phi công thì trải qua 4 năm tôi luyện cô đã thật sự yêu chiếc máy bay, tận hưởng cảm giác khi điều khiển chiếc máy bay lên bầu trời ấy. Phải, Lôi Vận Trình trưởng thành hơn so với suy nghĩ của những người khác, mọi người luôn cho rằng cô trẻ con nhưng đọc đến cuối cùng mình lại thấy Lôi Vận Trình hoàn toàn biết mình thích gì, mình cần gì và nên làm gì để đạt được mục đích, tình cảm này là chân thành chứ không phải là ngây ngô là nhất thời. Tóm lại 'Mục tiêu đã định' là một câu chuyện đáng để đọc, mặc dù mình không thích nam chính, nhưng mình thích các nam phụ siêu thâm tình như Lục Tự, anh yêu Lôi Vận Trình có khi hơn cả Phong Ấn, hay lớp phó và lớp trưởng của Lôi Vận Trình. Là những lúc tập luyện gian khổ với nhau, cùng nhau bay trên bầu trời bát ngát, cả thanh xuân của Lôi Vận Trình không chỉ yêu Phong Ấn cuồng nhiệt mà còn cả những giọt mồ hôi khắc nghiệt đánh đổi để được bay lên bầu trời ấy. Mình thích cả cặp anh trai Lôi Dật Thành và chị dâu Tử Du cực kỳ đáng yêu khi bảo vệ em gái của mình. Nếu tim bạn nào đủ mạnh hãy đọc vì cái cách Phong Ấn đối với Lôi Vận Trình khi Hạ Viêm Lương xuất hiện làm nhói tim lắm luôn, hay có lẽ phải cho Phong Ấn thê thảm hơn chút nữa mới cưới Lôi Vận Trình về nhà. Mỗi người một cảm nhận, nên mình vẫn cố review khách quan nhất đến các bạn. Hy vọng đọc xong các bạn cũng như mình nhận ra rằng thích ai thì theo đuổi thôi, thích làm gì thì cứ làm, cho dù sai thì khi quay đầu bạn sẽ không nuối tiếc đâu. Spoiled 1 Con gái của Hạ Viêm Lương tên Phong Linh Linh, một đôi mẹ con vặn vẹo về tâm lý. Hy chắc rằng Phong Ấn sẽ không ngủ với Hạ Viêm Lương nhưng ở chung thì mình không chắc á, có lẽ vì Phong Linh Linh chăng? Bởi vì có đoạn Hạ Viêm Lương hẹn gặp Phong Ấn để trả đồ xót lại ở nhà Hạ Viêm Lương nên mình cũng không chắc rằng là 4 năm mà Lôi Vận Trình ở trường thì Phóng Ấn như thế nào, vì khúc đó khá là gây hiểu lầm. 2 Lá thư Phong Ấn viết cho Lôi Vận Trình khi theo đuổi cô Cuối cùng Hy muốn nói hãy yên tâm vì mọi thứ không như bạn nghĩ đâu.. Chỉnh sửa cuối 26 Tháng hai 2021 hàng không hiện đại hoàn thành mục tiêu đã định nam không sạch nâng được buông được ngôn tình nữ sạch nữ truy nam quân nhân review truyện
truyện mục tiêu đã định